Một vài người kinh doanh ở thành phố Hà Nội cũng dần thấy rõ tình hình. Đối với Cao Phong và Long Tuấn Hạo mà nói thì thì giá trị của sợi dây chuyền trái tim của biển xanh đã không còn quan trọng nữa. Mà điều quan trọng nhất chính là ai có thể cầm lấy sợi dây chuyện này để tặng cho Kim Tuyết Mai, và đây cũng chính là lí do khiến Long Tuấn Hạo hét ra cái giá hai nghìn một trăm triệu.
Long Tuấn Hạo không quan tâm Kim Tuyết Mai có thích sợi dây chuyền đó hay không, nhưng anh ta nhất định phải tặng nó cho cô mới được. Liệu rằng Cao Phong, chồng hiện tại của Kim Tuyết Mai có thể bảo vệ được danh dự của mình trước một người muốn tặng quà cho vợ mình hay không?
Suy nghĩ của tất cả mọi người đều chuyển hướng, họ quay đầu nhìn về phía Cao Phong thêm lần nữa.
Liệu cậu con rể vô dụng, bất tài nhà họ Kim có thể có nhiều tiền như vậy không? Liệu anh có dám đấu giá với Long Tuấn Hạo tới cùng hay không?
Dưới con mắt của bao người, Cao Phong chỉ cười nhạt một tiếng, không vội ra giá “Nếu tôi chơi với cậu đến cùng thì tôi sợ là cậu không chơi nổi đâu.” Cao Phong mở lời một cách thản nhiên. Câu nói đó làm cho rất nhiều người ngồi trong hội trường muốn cười đến rụng răng.
“Chắc Cao Phong là người đầu tiên có gan nói như vậy với anh Long đấy nhỉ?”
“Ha ha, Tập đoàn nhà họ Long là Tập đoàn đa quốc gia mà bản thân anh Long cũng có vô số tài sản mà, anh Long không chơi nổi ấy à?”
“Nực cười! Đúng là nực cười thật đấy! Cao Phong tuổi còn trẻ nên mạnh miệng quá.” Long Tuấn Hạo cũng hơi bất ngờ vì anh ta không nghĩ là Cao Phong lại có niềm tin mạnh mẽ như vậy.
“Tôi cũng muốn xem xem cậu có cách nào khiến tôi không đỡ nổi.” Long Tuấn Hạo nhìn Cao Phong chăm chằm rồi nói.
Cao Phong chỉ khẽ lắc đầu rồi giơ tay lên: “Ba nghìn năm trăm tỷ!”
“Ôi…” Tất cả mọi người đều vô cùng ngạc nhiên. Là ba nghìn năm trăm tỷ, một con số trên trời đấy.
Con số này là phá vỡ kỉ lục cuộc đấu giá trước đó của Vũ Hoàng Lê, giám đốc sáng lập Tập đoàn nhà họ Vũ.
Ngay lúc này, có rất nhiều ánh mắt nhìn về phía Cao Phong bằng những cảm xúc thay đổi không ngừng.
Tưởng Khải Minh còn ngạc nhiên hơn nhiều, anh ta còn tưởng Long Tuấn Hạo sẽ đánh bại Cao Phong một cách vô cùng dễ dàng nữa chứ.
Long Tuấn Hạo nhìn Cao Phong hai giây rồi từ từ mở lời: “Bốn nghìn hai trăm tỷ!”
“Năm nghìn hai trăm năm mươi tỷ!” Long Tuấn Hạo vừa dứt lời thì Cao Phong đã đưa ra một cái giá khác ngay tức khắc.
Long Tuấn Hạo dám tăng giá thì Cao Phong cũng dám đuổi theo.
“Cậu!” Long Tuần Hạo hơi sững người.
“Sáu nghìn ba trăm tỷ!” Long Tuấn Hạo vừa mở miệng thì Cao Phong lại trả giá thêm một lần nữa.
“Tôi…” Long Tuấn Hạo đã lộ vẻ bối rối.
“Bảy nghìn tỷ!”
Long Tuấn Hạo: “….”, trên mặt anh ta là vẻ không còn gì để nói.
Chỉ cần anh ta vừa phát ra một âm thanh thôi là Cao Phong sẽ tăng giá ngay tức khắc, đây là hành động gì vậy?
Sau khi do dự một lúc, Long Tuấn Hạo hít sâu một hơi rồi nghiến răng nghiến lợi mà nói: “Cao Phong, cậu…
“Mười nghìn năm trăm tỷ!”
Cao Phong ngẩng đầu lên, ánh mắt bình lặng và yên ả. Anh không nhìn Long Tuấn Hạo mà chỉ nhìn thẳng về phía trước rồi tăng giá thêm lần nữa.
Câu nói cuối cùng này của anh khiến tất cả mọi người không một ai dám tăng giá.
Long Tuấn Hạo không nói lời nào mà ngồi xuống ghế, chịu thua tại trận.
Hóa ra đây chính là hàm ý trong câu nói đó của Cao
Phong.
“Nếu tôi chơi với cậu đến cùng thì tôi sợ là cậu không chơi nổi”
Bây giờ thì Long Tuấn Hạo phải thừa nhận một điều rằng, đúng là anh ta không chơi nổi nữa rồi.
Sợi dây chuyền trái tim của biển xanh có giá khởi điểm là hai mươi tỷ, vậy mà chỉ bằng vài câu nói của Cao Phong, sợi dây chuyền đó đã có giá lên đến mười nghìn năm trăm tỷ.
Mọi người vẫn đang cực kỳ kinh hoàng, rốt cuộc thì cái cậu Cao Phong này có bao nhiêu tiền vậy?
Ban đầu buổi đấu giá vô cùng ồn ào náo nhiệt nhưng bây giờ chỉ còn lại vẻ tĩnh mịch như tờ.
Vẻ mặt Cao Phong vô cùng lạnh nhạt.
Trong mắt Long Tuấn Hạo ngập đầy vẻ ngạc nhiên.
Còn đảm con nhà giàu ở thành phố Hà Nội như Tưởng Khải Minh thì cực kỳ khiếp sợ trong lòng.