Bây giờ mới biết thì ra sự thật là có người tấn công thành viên của Quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu, sau đó bắt Kim Tuyết Mai đem đi?
“Đệch mợ mày! Mày nói láo!”
Cao Phong bỗng nhiên rút ra một con dao găm trực tiếp đè lên cổ Gorden.
“Tôi không có, tôi thật sự không có.”
“Cho dù cậu có giết tôi thì tôi cũng không nói dối.”
“Kim Tuyết Mai thật sự bị người khác bắt cóc đi rồi, tôi căn bản không biết cô ta ở đâu.”
Gorden không dám nhúc nhích, sợ hết cả hồn nói.
“Vậy tất cả những chuyện trước đó mày nói với tao đều là giả.”
“Tất cả những trò mèo mày lấy ra uy hiếp tao cũng là gạt tao hết.”
Đôi mắt Cao Phong đỏ ngầu, trừng mắt nhìn Gorden quát.
“Tôi, tôi chỉ muốn sống thôi…”
Gorden khựng lại một chút, cả gương mặt đều toát lên sự sợ hãi.
“Tao cho mày sống này! Tao cho mày sống này!”
Cao Phong cắn răng gào thét, bỗng nhiên giơ dao găm lên điên cuồng đâm vài nhát vào thân thể Gorden.
Nhưng, chung quy là anh vẫn chưa hoàn toàn đánh mất lý trí, vì thế chỗ anh tấn công cũng không phải là chỗ trí mạng.
“A!”
Gorden lại bật ra tiếng kêu gào vô cùng thảm thiết.
Nhưng lần này anh ta cũng không dám thốt lên bất kỳ câu nói ác độc nào với Cao Phong nữa.
Chàng trai trẻ khoảng chừng hai mươi tuổi đang đứng trước mặt anh ta là anh cả của khối liên minh Phong Hạo, là bá chủ của cả Nam Cương.
Sao anh ta dám uy hiếp người này chứ?
“Anh Phong, không thể giết hắn ta, giữ lại còn có tác dụng.”
“Đợi chị Hoa Hồng đến rồi nghe thử chị Hoa Hồng nói như thế nào.”
Ruth vội vàng kéo Cao Phong lại, để cho Cao Phong từ từ lấy lại một tia lý trí.
“Nói, những tên đó là ai!”
Cao Phong cầm chặt con dao găm nhuốm máu, lại đè lên cổ Gorden, cắn răng giận dữ hét.
Lúc này trên trán Cao Phong nổi gân xanh, giống như một kẻ điên thật sự.
Rõ ràng đã sắp biết được tin tức của Kim Tuyết Mai, rõ ràng câu trả lời đang ở ngay trước mắt, nhưng Gorden lại giáng một gậy vào đầu anh.
Điều này làm cho Cao Phong thật sự gần như tan vỡ ngay tức khắc.
“Tôi không biết, tôi căn bản không nhìn thấy những tên kia.”
“Đợi, đợi người của tôi đến chỗ đó thì tất cả mọi người trong tiểu đội đều chết hết rồi.”
“Nhưng tôi nghĩ, chắc chắn là một thế lực nào đó của Tây Vực, nhưng tôi không biết là ai nên cũng không thể tùy tiện đi đòi người được.”
Gorden cắn răng chịu đau đớn, chẳng dám giấu giếm nửa lời.
“Đệch mợ mày! Mày chết mười ngàn lần cũng không đủ! Một trăm ngàn lần cũng không đủ!”
Cao Phong gào thét thật lớn, vành mắt vô cùng đỏ.
Vốn đã gặp được ánh bình minh, ngay sau đó lại lần nữa rơi vào vực sâu tuyệt vọng.
Cho dù là ai rơi vào hoàn cảnh này đều sẽ đau đớn đến không thể thở nổi.
“Anh Phong, người của Quân đoàn lính đánh thuê Hoa Hồng đã đến rồi!”
Ngay vào lúc này, từ xa truyền đến một tiếng kêu.
Cao Phong cũng ngay lập tức đứng dậy nhìn về phía trước.
Chỉ thấy có hai chiếc xe đang lái về phía này.
Cao Phong liếc mắt nhìn Gorden, sau đó vứt dao găm đi rồi vội vàng bước lên phía trước.
Lời của Gorden không thể tin tưởng hoàn toàn.
Vì thế anh đặt niềm hy vọng cuối cùng của mình gửi gắm vào trên người của Quân đoàn lính đánh thuê Hoa Hồng.
Ruth cũng vội vàng bước lên tiếp đón, dứt khoát chạy thẳng đến chỗ hai chiếc xe.
Mà hai chiếc xe này lái thẳng một đường không ngừng, trực tiếp chạy đến bên cạnh Cao Phong mới từ từ dừng lại.