“Cậu không cùng đám người doanh nhân kia bắt chuyện làm ăn hay chào hỏi gì sao?” Cao Phong thuận miệng hỏi.
“Không cần thiết, tôi là người của Khối Tập đoàn Đế Phong bọn họ không có tư cách để tôi phải treo mặt cười nói chuyện với họ. Hơn nữa, tôi rất khiêm tốn không thích tranh giành hay đấu đá với người khác, tôi còn là một người ngoại quốc bọn họ chắc gì sẽ để ý đến tôi.”
“Chuyện trước kia coi như xong, những chuyện tôi có thể nhịn thì đều sẽ nhịn, nhưng bây giờ có anh ở đây rồi, tôi cũng không cần phải làm như vậy.” Khổng Duệ Chí giải thích cho Cao Phong nghe.
“Cũng đúng!” Cao Phong gật đầu: “Để tránh lúc giẫm nát bọn chúng lại kiêng dè tình cảm bạn bè không nỡ ra tay.”
“Ha ha, Anh Phong nói rất đúng!” Khổng Duệ Chí không coi ai ra gì thoải mái cười một tiếng.
Tất cả mọi người trong sảnh đều nhỏ nhẹ nói chuyện, Cao Phong hai người thì hay rồi cười nói không coi ai ra gì, trêu đến một số người nhịn không được khẽ nhíu mày.
Nhưng Cao Phong sẽ không quan tâm ánh mắt của người khác.
Người sống chỉ một cuộc đời, ngắn ngủi lắm mình vui vẻ là được cần gì phải quan tâm những kẻ râu ria không liên quan đó.
“Anh Phong, anh nhìn xem, anh thích loại rượu đỏ của hãng nào.”
Khổng Duệ Chí rất quen thuộc với nơi này anh dẫn Cao Phong đi sang chỗ bàn tiệc có bày đầy rượu đỏ.
“Tôi cái gì cũng được.”
Cao Phong nhẹ gật đầu, thuận tay cầm lên một chén rượu đỏ nhẹ nhàng lắc.
“Phanh!”
Đúng lúc này bỗng nhiên Cao Phong bị người ta đụng vào lưng.
Nếu tay không đủ lực giữ vững ly rượu này thì khẳng định rượu đỏ trong ly đã bị hất hết lên quần áo rồi.
Cao Phong khẽ nhíu mày, quay người nhìn thoáng qua.
“Chó ngoan không cản đường, anh có phải mù rồi không?”
Không đợi Cao Phong mở miệng nói chuyện, một cô gái mặc lễ phục dạ hội đã hừ lạnh lên tiếng.
“Ơ cô gái này nói chuyện kiểu gì vậy? Là cô đụng trúng người ta trước…”
Khổng Duệ Chí còn chưa nói xong đã bị Cao Phong khoát tay ra hiệu ngăn lại.
Anh nhận ra cô gái này.
Nếu như nhớ không lầm, cô gái này gọi là Lưu Linh Vũ là bạn của Lâm Hướng San.
Lúc trước Lâm Hướng San còn nói Lưu Linh Vũ là bạn thân nhất của mình.
Kết quả, đêm đó Lâm Hướng San quên mang theo thẻ ngân hàng hỏi vay tiền cô ta, cô ta còn lấy cớ không cho mượn.
“Nhìn cái gì mà nhìn, không thấy phụ nữ bao giờ à?”
Lưu Linh Vũ lườm Cao Phong một cái, cố ý ưỡn ngực mạnh miệng nói.
Lễ phục dạ hội của cô ta là một chiếc đầm chữ V cắt sâu ngực vốn đã rất loá mắt khiến người ta chú ý bây giờ cô ta lại còn ưỡn một cái, càng thu hút vô số ánh mắt của những người ở đây.
“Tôi gặp qua nhiều phụ nữ, nhưng cái kia của cô bơm silicon không được đều, bên trái lớn, bên phải nhỏ thì phải.” Cao Phong liếc qua ngực của Lưu Linh Vũ một chút, từ tốn nói.
“Anh!” Lưu Linh Vũ đầu tiên là sững sờ, sau đó vô thức lấy tay bưng kín trước ngực của mình.
Cô thật sự là không ngờ tới, Cao Phong vừa nhìn đã biết là cô đi bơm silicon lại còn nói một bên lớn một bên nhỏ?
Lưu Linh Vũ trong lòng tức giận không thôi, hừ lạnh một tiếng nói: “Ngày hôm đó ở quán rượu chuyện anh thuê người khác diễn kịch, chúng tôi đều biết rồi anh còn muốn giả vờ đến khi nào?”
Cao Phong sờ lên chóp mũi, trên mặt có chút ý vị trêu đùa hỏi: “Tôi nghĩ… Lý Hiểu Khang nhất định là không nói cho cô biết, chuyện hắn bị đánh nhỉ?”
“Lý Hiểu Khang? Anh ta bị đánh có liên quan gì đến tôi? Bây giờ anh ta trong mắt của tôi chẳng là cái thá gì cả.” Lưu Linh Vũ cười lạnh thành tiếng.
Cao Phong liếc cô một cái, xem ra cô Lưu Linh Vũ này chắc đã tìm được chỗ dựa lớn nào rồi đây!
“Linh Vũ, xảy ra chuyện gì?” Lúc này, một người đàn ông trung niên tóc chẻ đôi, chậm rãi đi tới.
Người đàn ông trung niên mặc âu phục giày da thắt cà vạt, trên cổ tay có đeo một chiếc đồng hồ Vacheron Constantin sáng lấp lánh. “Bố, lần trước con có nói qua với bố rồi, chính là cái người châm ngòi ly gián quan hệ của con và Lâm Hướng San đó.” Lưu Linh Vũ nhếch miệng khinh thường giải thích cho người đàn ông trung niên kia.
Lưu Hạ Hải bố của Lưu Linh Vũ nghe vậy, nhịn không được khẽ nhíu mày.
Vốn dĩ quan hệ của Lưu Linh Vũ và Lâm Hướng San rất tốt, Lưu Hạ Hải còn đang trông chờ có thể thông qua Lưu Linh Vũ tiếp xúc nhiều với Lâm Hướng San để tạo dựng quan hệ với nhà họ Lâm.
Kết quả lại bị Cao Phong châm ngòi ly gián, chính vì lí do này khiến ông một mực ghi hận Cao Phong.