Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3599


“Nhưng mà bây giờ, anh ấy chỉ đối xử tốt với những người xung quanh anh ấy, chỉ cần anh ấy có thể bảo vệ được những người bên cạnh mình thì cho dù phải giết chết bảo nhiêu kẻ địch đi chăng nữa anh ấy cũng sẽ không cảm thấy thương tiếc hay đau lòng vì họ.”


“Tôi cảm thấy anh ấy làm như vậy không sai, anh ấy làm tất cả cũng chỉ vì muốn cố gắng bảo vệ những người bên cạnh mình mà thôi.”


Liễu Tông Trạch suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng cũng chỉ có thể kết luận một câu như thế.


“Cũng đúng!” Long Tuấn Hạo cũng gật đầu.


Mỗi một người, ai cũng là một kẻ ích kỷ.


Cao Phong cũng rất ích kỷ, nhưng cũng là một người vô cùng bao che khuyết điểm.


Anh chỉ có thể cố gắng hết sức để bảo vệ những người xung quanh mình.


Về phần sống chết của người khác, Cao Phong cũng không còn sức mà quản họ.


Hai ngày sau.


Cao Phong cho lực lượng nhân lực bên Tam Giác Vàng nghỉ ngơi dưỡng sức xong xuôi.


Việc cần làm tiếp theo là nghỉ ngơi và đem binh sang phía Nam Cương.


Tuy nhiên, phải đánh thế nào thì Cao Phong vẫn phải tìm phương pháp thật kỹ càng một lượt mới được.


Những kẻ xâm lược từ Nam Cương xảo quyệt hơn thế lực ở Tam Giác Vàng, cũng lớn mạnh hơn thế lực này.


Vậy nên nếu Cao Phong muốn dùng một lưới bắt gọn bọn họ, có thể chắc chắn một điều họ không được phép bứt dây động rừng.


Tốt nhất phải dùng thủ đoạn, dụ dỗ kẻ địch đi vào vòng vây tầng tầng lớp lớp của đám xâm lược này.


Tìm cách thả xuống một tấm lưới thật lớn rồi thu lưới lên thật gọn, giết sạch một đám xâm lược một lần, vậy mới đủ để khiến Nam Cương kinh sợ.


Trong hai ngày này, thế lực những kẻ xâm lược Nam Cương cũng không rảnh rỗi là bao.


Bên này xảy ra động tĩnh lớn như vậy, cường đạo ở Nam Cương không thể không biết được.


Tuy nói từ xưa tới nay, bọn họ cùng với bên này nước sông không phạm nước giếng.


Nhưng dù sao cũng xem như ‘hàng xóm’, trong khoảng thời gian này bên này tranh đấu liên miên, bọn họ có không muốn chú ý cũng không được.


Cho nên, bọn họ liền lặng lẽ phái người đi tìm hiểu tin tức.


Nhưng bên nay hiện tại là do một tay Cao Phong quản lý.


Anh cố tình để lộ ra tin tức thì người bên ngoài mới biết được.


Nếu như anh không muốn để lộ ra bọn họ có muốn biết cũng không biết được.


Người nào ở Tam Giác Vàng chỉ cần không muốn chết, cũng không dám nhiều lời.


Đây chính là uy lực của người đứng đầu.


Nhưng mà vì hàng động tiếp theo, Cao Phong vẫn để lộ ra một chút, anh muốn để mọi người bên ngoài biết được tin tức.


Bên này mấy chục tập đoàn liên hợp đấu tranh.


Có mười tập đoàn lớn hợp thành khối Tập đoàn Vũ Nặc, bóp nghẹt thế lực đối địch.


Sau đó chiếm cứ khu vực Nam Bộ, nên địa vị đã ngang hàng với khối tập đoàn Phong Hạo.


Hơn nữa còn có tin đồn rằng khối Tập đoàn Vũ Nặc và khối tập đoàn Phong Hiên có thể sẽ xảy ra một cuộc tranh đấu.


Tất cả tin đồn này đều do cường đạo Nam Cương tung ra.


Trừ tin tức lần đó ra thì bọn họ không biết tin tức nào khác nữa.


Thậm chí ngay cả người đứng đầu của khối Tập đoàn Vũ Nặc tên là gì, bộ dạng ra làm sao bọn họ cũng không biết.


Nhưng mà đối với bọn họ biết như vậy cũng là đủ rồi.


Vì thế trong lòng nhiều tập đoàn cũng thấy yên tâm hơn.


Bọn họ sợ nhất là khối Tập đoàn Vũ Nặc một mình độc chiếm, như thế thì bọn họ sẽ bị kìm hãm rất chặt chẽ.


Mà hiện tại thì hoàn toàn không phải thế.


Khối Tập đoàn Vũ Nặc có khối tập đoàn Phong Hạo để ý, hai nhà bọn họ tự kìm chế lần nhau như vậy Nam Cương bên này mới không quá khẩn trương.


Nhưng mà lòng người khác nhau mỗi người một suy nghĩ không giống nhau.


Đối mặt với thế cục hiện nay có trong lòng rất nhiều tập đoàn đều có những tính toán riêng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK