Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 778


“Anh Kình Thiên, cái trực thăng bên kia đang đợi sẵn Trên mặt nhỏ nhắn của Cao Tử Hàn có chút không vui, nhưng vẫn kiềm chế.


“Được! Đi thôi!”


Cao Phong gật gật đầu, dẫn Cao Tử Hàn ra cửa. Lúc trở về tay không, khi ra đi cũng không mang theo gì.


Cao Phong nhìn sâu vào trong phòng, sau đó nhẹ nhàng kéo cửa phòng khóa lại.


Lần sau trở về không biết là khi nào.


Hai người cùng nhau chạy đến bờ biển mà chiếc trực thăng đang đỗ.


Dọc theo đường đi, những người hầu trong nhà họ Cao đều tự đứng dậy, bước lên bờ biển phía trước tiễn anh đi.


Mà một cảnh này trong mắt người nhà họ Cao càng thêm tức giận. Nhưng với tư cách là người hầu của nhà họ Cao, họ tiến cậu chủ rời đi cũng đúng, cho nên bọn người kia cũng không thể tìm cớ ngăn cản.


Càng gần đến bờ biển, tâm tình của Cao Tử Hàn càng sa sút.


Từ lúc đầu còn ríu rít, sau đó âm thanh càng nhỏ dần rồi hoàn toàn im lặng.


Cao Phong cũng không nói thêm gì, chỉ vỗ nhè nhẹ lên lưng Cao Tử Hàn.


Giờ phút này, ở bên bờ biển, bệ nâng chuyên dụng đã được sẵn sàng, phi công cũng đang đợi lệnh, sẵn sàng cất cánh bất cứ lúc nào.


Cao Phong cùng Cao Tử Hàn đi phía trước, phía sau là mấy trăm người hầu nhà họ Cao đi theo sít sao.


Còn phía sau nữa, không biết người nhà họ Cao ở sau cửa sổ sát sàn có nhìn lén hay không? “Anh, mình chụp hình đi.


Cao Tử Hàn bỗng kéo áo Cao Phong đi tới bên cạnh vườn hoa.


“Được!” Cao Phong cười đáp.


Cao Tử Hàn nén nụ cười tươi lại, tựa đầu vào người


Cao Phong, vươn tay khoát tay anh, tay kia cầm điện thoại chụp ảnh. Gió biển thổi đến, sợi tóc của Cao Tử Hàn bị thổi tung, phả lên mặt Cao Phong.


Chụp ảnh xong, Cao Tử Hàn nghiêng đầu đến gần Cao


Phong.


“Anh Kình Thiên, anh phải nhớ kỹ, cho dù có ngày cả thế giới đều từ bỏ anh, anh mãi mãi là anh Kình Thiên của em.”


“Chỉ cần anh không đuổi Tử Hàn đi, Tử Hàn nguyện ý luôn bên cạnh anh làm cái đuôi nhỏ.


Âm thanh mềm mại nghiêm túc của cô gái hòa cùng hơi thở ấm áp phả vào tại khiến Cao Phong vô cùng cảm động.


“Được!” Cao Phong nhẹ nhàng gật đầu nói: “Nếu em mà bị bắt nạt phải nói cho anh biết! Mặc kệ kẻ đó ở đâu, là ai, anh đều sẽ khiến hắn ta phải trả giá đắt.


Cao Tử Hàn không nói lời nào, ngừng một chút, bỗng nhiên cô bé nhón mũi chân hôn lên sườn mặt Cao Phong.


Đôi môi ấm áp kia nhẹ nhàng hôn lên mặt khiến cho Cao Phong nhất thời kinh ngạc, cảm giác có chút bất ngờ không kịp phòng bị.


Mà mấy trăm người làm nhà họ Cao cũng không có cảm thấy xấu hổ bao nhiêu, bởi vì bọn họ đều biết Cao Tử Hàn và Cao Phong có quan hệ tốt như thế nào.


Không phải anh em một nhà, nhưng lại thân thiết hơn cả anh em một nhà.


Cả một thế hệ trẻ nhà họ Cao, trên dưới hai mươi trai tráng, chỉ có duy nhất Cao Phong là người mà Cao Tử Hàn lưu luyến không muốn rời xa.


Bất luận là Cao Phong tài giỏi hay chỉ là một Cao Phong nghèo khổ, thì từ nhỏ đến lớn chuyện này vẫn luôn không thay đổi.


“Hi hi…”


Cao Tử Hàn lộ ra nụ cười đắc thắng sau khi thực hiện được ý đồ xấu, sau đó cô bé liền xoay người chạy tới bên cạnh người làm, vẫy tay về phía Cao Phong.


Cao Phong đưa tay sờ sờ chóp mũi, lắc đầu mỉm cười.


“Cậu chủ Kình Thiên, chúng ta có thể lên máy bay rồi!”


Người phi công kính cẩn nói với Cao Phong.


Cao Phong gật đầu, quay đầu liếc mắt nhìn mấy trăm người làm họ nhà Cao, anh vốn định cúi đầu chào, nhưng suy nghĩ một chút vẫn là không nên làm như vậy.


Nếu bản thân cúi đầu, bọn họ thế nào cũng quỳ lạy lại cho xem.


Cao Phong không thích như thế.


“Chúng ta sau này sẽ còn gặp lại!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK