“Cho nên chúng ta có thể ngồi ở đây và chèn ép thế lực của cậu ta, hợp tác với những người bên ngoài thì rất nhanh thế lực của Cao Phong sẽ bị tan biến.”
Cha của Cao Anh Hạo đi về phía trước, sau đó ông ta khuyên Cao Anh Hạo.
“Được! Vậy chúng ta tiếp tục chèn ép cậu ta!”
“Lần này, tôi sẽ không để cho cậu ta có một cơ hội nào cả, tôi muốn tận mắt nhìn thấy cậu ta chết!” Trong ánh mắt của Cao ANh Hạo thoáng vụt qua sự ác độc.
“Bây giờ lông cánh của Cao Kình Thiên đã đủ rồi, nên chúng ta muốn trực tiếp chèn ép cậu ta cũng không dễ như trước nữa.”
“Vậy nên chúng ta phải làm từng bước một, chúng ta phải đập vỡ tám chi nhánh Khối tập đoàn Đế Phong của cậu ta.” Một tên họ hàng xa của nhà họ Cao lập tức chạy lên hiến kế.
“Được! Kể cả Khối tập đoàn Đế Phong của cậu ta có bao nhiêu chi nhánh thì sẽ bị chúng ta đập tan hết.” Cha của Cao Anh Hạo cười lạnh một tiếng.
Mọi người bàn bạc kế hoạch tiếp theo, để nhanh chóng vạch ra kế hoạch chèn ép Cao Phong một cách sớm nhất.
“Cậu Anh Hạo, hình như Cao Bằng ở bên kia đã bị Cao Phong bắt được rồi.”
Cha của Cao Bằng do dự một cái rồi đi về phía trước nói.
“Tôi có thể làm gì?” Cao Anh Họa hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Ngay cả tôi cũng suýt nữa bị Cao Phong chém chết, làm sao tôi có thể để ý đến chuyện ở thành phố Hà Nội?”
“Nếu không phải bọn họ không hoàn thành nhiệm vụ để Cao Phong trốn thoát được sự đuổi giết của tôi, thì bây giờ sẽ xảy ra chuyện này à?”
Nhắc tới chuyện này thì trong lòng Cao Anh Hạo lại cảm thấy tức giận.
Đáng lẽ bây giờ anh ta đã chuẩn bị xong tang lễ cho Cao Phong rồi chọn ngày để cử hành nhận chức vị ông chủ của nhà họ Cao.
Bây giờ lại xảy ra chuyện này, Cao Kình Thiên không biết ở đâu rơi xuống làm hỏng hết tất cả kế hoạch của anh ta, việc này làm trong lòng anh ta cảm thấy rát khó chịu.
Nếu không phải ây giờ Cao Dương đang bị thương nằm liệt giường thì anh ta sẽ đánh Cao Dương gần chết!
“Nhưng mà…” Cha của Cao Bằng hơi cắn răng, ông ta còn định nói cái gì đó.
“Đừng nói nhưng mà.” Cha của Cao Anh Hạo hơi nhíu mày: “Bây giờ kẻ thù duy nhất của chúng ta chính là Cao Kình Thiên!”
“Nếu Cao Kình Thiên vẫn chưa chết thì chúng ta sẽ không bao giờ đạt được mục đích mà mình cần.”
“Chờ đến khi chúng ta giết chết Cao Phong thì Cao Bằng sẽ trở về thôi, cho nên việc bây giờ ông cần làm chính là suy nghĩ biện pháp nào có thể giết chết được Cao Kình Thiên.”
Một câu nói này của cha Cao Anh Hạo đã được rất nhiều người ở đây đồng ý.
“Cho bà cụ uống thuốc đó đi, phải cho bà uống liên tục loại thuốc đó, để tránh việc a ta tỉnh táo lại.” Cha Cao Dương đang ngồi trên xe lăn, ông ta nói chuyện với anh mắt rét lạnh.
Những người họ hàng xa của nhà họ Cao có mặt ở đây đều gật đầu đồng ý.
Chứng bệnh si ngốc của bà cụ Cao là vì cái chết của ông cụ Cao đã làm cho bà cụ Cao rất đau lòng.
Nhưng trong việc này chắc chắn không thể thiếu việc bọn họ đổ thêm dầu vào lửa.
Nếu không phải bọn họ dùng một loại dược vật có tác dụng chậm để cho bà Cao dùng, thì chứng bệnh của bà cụ Cao sẽ không nghiêm trọng như vậy.
“Lúc Cao Kình Thiên rời khỏi đây, cậu ta đã dẫn hết những người trung thành của cậu ta đi, cho nên bây giờ nhà họ Cao sẽ nghe theo mệnh lệnh của chúng ta.”
Một đám người họ hàng xa của nhà họ Cao rất phấn khích, bây giờ bọn họ có thể dùng một tay che trời ở nhà họ Cao.
Bà cụ Cao bị bệnh si ngốc không phải là vật cản đường bọn họ, mà mẹ ruột của Cao Phong lại không có tình cảm gì với Cao Phong và việc này không nằm trong sự đề phòng của bọn họ.
Thân là họ hàng xa, cuối cùng họ đã làm dòng họ chính đổ vỡ, bây giờ trong lòng bọn họ rất vui mừng.
Một kế hoạch nhằm vào Cao Phong đang lặng lẽ bắt đầu tiến hành.
Nếu chuyện này thành công thì chắc chắn Cao Phong sẽ rơi vào hoàn cảnh không bao giờ ngóc đầu nên được.
Hai bên đều đang cố gắng đạp đối phương xuống, họ đều đang đánh một ván cờ.
Kết quả ai chết ai thắng thì bây giờ vẫn chưa nhìn thấy được.
…
Sáu giờ sáng mày ôm sau, ánh mặt trời vừa mới chiếu rọi.
Sau khi trời lạnh thì ban đêm bắt đùa dài hơn lên bay giờ bên ngoài trời vẫn còn hơi tối.
Cao Phong lặng yên tỉnh dậy, sau đó anh hôn một cái trên trán Kim Tuyết Mai rồi mới đi ra cửa rửa mặt.