Mà Cao Phong cũng đang suy nghĩ về vấn đề này, con đường kế tiếp của anh chính là phía Tây của Tây Vực.
Kim Tuyết Mai đang ở phía Tây của Tây Vực.
Nhưng sư thầy Thanh Tâm nói rằng khu vực phía Tây của Tây Vực cũng không chỉ có nước Mỹ.
Cho nên Cao Phong cảm thấy những lời này của sư thầy Thanh Tâm cũng đủ để nói rõ là Kim Tuyết Mai cũng không ở trong lãnh thổ nước Mỹ.
Thay vào đó thì có thể cô đã được đưa đến một nơi khác.
Dù sao có thể khẳng định là phía Tây của khu Tây Vực không chỉ có nước Mỹ tồn tại.
Về phần đến tột cùng còn có thế lực gì khác thì còn chờ Cao Phong tự mình đi qua đó một chuyến rồi mới có thể chân chính biết được.
Một ngày lặng lẽ trôi qua.
Chẳng bao lâu đã đến 8 giờ tối.
Trần Anh Thảo mang theo Cao Phong đi dạo mát ở trong sân, hai người nhỏ giọng nói gì đó.
Đêm nay gió nhẹ thổi qua, nhiệt độ thích hợp không lạnh mà cũng không nóng làm cho người ta cảm thấy vô cùng thoải mái.
Thậm chí cảm giác mát mẻ này còn hơn cả một ngôi nhà có điều hòa không khí
“Ầm!”
Đúng lúc này, cửa nhà bị người khác đẩy ra lần thứ hai.
Sau đó anh nhìn thấy một người say rượu đi vào.
Cao Phong thấy thế lập tức đứng dậy, hơi híp mắt nhìn về phía người đàn ông này.
Cuối cùng thì người anh phải chờ cũng tới rồi!
Người say rượu này chính là người chồng trên danh nghĩa của Trần Anh Thảo.
Nhưng mà Cao Phong cũng không biết ông ta tên là gì.
Bởi vì ngay cả tư cách để Cao Phong nhớ kỹ tên mà ông ta cũng không có.
“Ôi trời ơi! Uống say chết tôi mất rồi , có tiền thật sự quá sảng khoái! Có tiền là ông nội, ha ha! ”
Người say rượu này thật lằng nhằng, sau đó xiêu vẹo đi về phía hai người Cao Phong.
“Tôi nói này, thằng nhóc cậu thế này là chuẩn bị ở nhà tôi không đi đúng không?”
“Cậu tìm vợ của tôi định giở trò gì đây?”
Người say rượu đi tới trước mặt Cao Phong và mắng chửi bằng những lời thô bỉ.
Mùi rượu trên người ông ta cực kỳ khó ngửi lập tức phun đầy mặt Cao Phong.
Trần Anh Thảo thở dài một tiếng, trên mặt tràn đầy buồn bã đau đớn và khó xử.
Cao Phong cũng hơi nhíu mày rồi sau đó nói: “Tôi chuẩn bị dẫn dì Thảo đi, tôi đến nói cho ông một tiếng. ”
Lời này vừa nói ra, người đàn ông say rượu lập tức sửng sốt, đầu óc cũng tỉnh táo một chút.
Sau đó ông ta chậm rãi xoay người nhìn Trần Anh Thảo một cái.
“Ôi chai! Các người thế này là ngủ với nhau mấy lần rồi ngủ ra tình cảm luôn hả?”
“Bây giờ còn định dẫn vợ tôi đi à? Sao cậu lại giỏi đến thế chứ? ”
Người đàn ông say rượu càng nói càng tức giận, đột nhiên vung tay muốn đánh Trần Anh Thảo.
“Bốp!”
Một tiếng giòn giã vang lên, Cao Phong nắm lấy cổ tay người say rượu, sau đó lạnh lùng nhìn ông ta.
“Ông lại dám động đến một ngón tay của dì ấ thì, tôi sẽ không để cho ông được chết một cách yên ổn đâu!!”
Vẻ mặt Cao Phong lạnh như băng, giọng điệu lạnh lẽo đến cực điểm.
“Cậu kiêu căng cái quỷ gì chứ? Cậu nghĩ rằng nơi này là chỗ nào?”
“Cậu có biết đại ca của nơi này là ai không? Là đại ca Thái Nhĩ! Quan hệ giữa tôi và anh ta rất tốt đấy…”
“Hôm nay tôi sẽ nói cho…”
Không đợi người say rượu này nói xong, Cao Phong liền thản nhiên nói: “Thái Nhĩ đã chết rồi. ”
“Cái gì!”
Lời nói này vừa nói ra, tên say rượu lập tức dừng lại, sau đó trừng to hai mắt nhìn Cao Phong mấy giây rồi lại quay đầu nhìn Trần Anh Thảo một cái.
“Ông ta thật sự đã chết.”
Trần Anh Thảo nhẹ nhàng lắc đầu, lặp lại một lần nữa.
“Làm sao lại chết?”