Lời này vừa thốt ra, rất nhiều người đều âm thầm gật đầu, cũng chỉ có khả năng này thôi.
Cao Phong cũng không phải là chủ tịch của công ty nào cả, không thể nào tùy tiên cầm ra mười tỷ như thể được.
Số tiền này, cho dù là chủ tịch mới nhậm chức của nhà họ Kim, Kim Tuyết Mai, cũng không lấy ra được.Cho nên khả năng duy nhất chính là Cao Phong mượn tiền của Lâm Vạn Quân.
“Quả nhiên là anh vẫn trước sau như một, thích khoe khoang đánh bóng mình, cái dùng cũng phải đi mượn”. Về mặt Ngô Minh An không mấy tốt đẹp nhìn Cao Phong.
Nhưng mà số tiền này cũng khiến cho Ngô Minh An cảm thấy muốn từ bỏ.
Vì người đàn bà Hạ Vy này, mười tỷ, Ngô Minh An cảm thấy không xứng đáng.
“Chồng, chồng phải cố gắng lên, anh không thể để cho người khác coi thường anh được.” Hạ Vy hoảng hồn, vội vàng làm nũng với Ngô Minh An, nói.
Cô ta có thể thua bất kỳ cô gái nào khác ở đây
nhưng tuyệt đối không thể thua Kim Tuyết Mai, càng
không thể thua anh chồng vô dụng của Kim Tuyết Mai được. Tưởng Khải Minh liếc Hạ Vy một cái, không nhịn được khẽ lắc đầu, Ngô Minh An có thể tìm được một
“cực phẩm” như thế, không biết là có phải bất hạnh của anh ta hay không.
Nhưng Ngô Minh An lại hết lần này tới lần khác nuốt trôi cải dáng vẻ này của Hạ Vy, vừa nghe đến câu người người coi thường anh, lúc này, trong lòng anh tacũng suy tính tài sản của mình một chút, rồi lập tức đứng dậy hô: “Mười hai tỷ, tôi ra giả mười hai tỷ.”
Tuy rằng anh không có nhiều tiền như vậy nhưng có thể tìm ông cụ Nguyên, ông cụ Nguyên rất yêu thương anh ta, số tiền này vẫn có thể đem ra được.
“Wow, anh An ra giá mười hai tỷ.”
Vốn dĩ còn có chút do dự, có nên ra giá cao hơn giá mười tỷ của Cao Phong kia hay sao, lúc này, tất cả đều trực tiếp từ bỏ luôn.
Đến thời điểm này, bọn họ đã không còn tư cách
đầu giả nữa rồi.
“Anh An ra giả mười hai tỷ, có ai ra giá…
“Hai mudi ty.”
Tô Ngọc Khê còn chưa nói hết một câu, Cao Phong đã lần nữa hờ hững mở miệng.
Trời ạ!
Đầu tiên, tất cả mọi người đều vô cùng sửng sốt, sau đó đồng loạt hít một ngụm khí lạnh.
Chuyện này cũng quá khốc liệt rồi.
Mười hai tỷ, trực tiếp tăng thêm tám tỷ, thành hai mươi tỷ?
Cao Phong, anh ta cho rằng có Giám đốc Quân,Lâm Vạn Quân có thể giàu có đến mức như vậy sao?
Có một vài người trước đó cho rằng lần đầu tiên Cao Phong ra giả hai mươi tỷ là bởi vì mượn tiến của Lâm Van Quân. Nhưng bây giờ bọn họ cũng không nghĩ như vậy nữa rồi.
Cho dù quan hệ của Lâm Vạn Quận và Cao Phong có tốt đến mức nào đi chăng nữa thì cũng không thể ném thẳng hai mươi tỷ cho Cao Phong được chứ?
Cho nên, số tiền này chính là của Cao Phong?
Nhưng mà… Một người con rể vô dụng nổi tiếng ở cái đất Hà Nội này, lại có thể tự mình lấy ra hai mươi tỷ. Chuyện này nhất định là chuyện đùa khắp thế giới mà
Ở đây có nhiều người như vậy, ngoại trừ sắc mặt Lâm Vạn Quân không hề thay đổi ra, cảm thấy Cao Phong ra giả hai mươi tỷ là chuyện hết sức bình thường, thì tất cả những người khác đều vô cùng kinh ngạc.
Ngay cả Kim Tuyết Mai cũng lặng lẽ kéo vạt áo Cao Phong, để cho Cao Phong không bị kích động.
Ở giới thượng lưu trong Hà Nội này, có thể có số tiền lớn như thế này nhưng không phải là tùy tiên kêu, có thể kêu lên số tiền lớn trước mặt bao nhiều người như thế này, vậy thì sẽ phải lấy ra được bao nhiêu tiềnĐến lúc đó không lấy tiền ra được, chẳng phải là đùa giỡn với Hội làm ăn Hà Nội hay sao? Vậy thì nhất định là không có kết quả gì tốt đẹp.
Nhưng mà Cao Phong vẫn ngồi vững như núi Thái Sơn. Lúc này, trên mặt mang theo một nụ cười dừng dựng.
“Cao Phong. Anh giả bộ cái gì chứ, cầm số tiền đi mượn được giả bộ là ma quỷ gì chứ?” Ngô Minh An quả thực không nhịn được nữa, đột nhiên vỗ bàn một cái, đứng phắt dậy.
Mọi người chung quanh âm thầm gật đầu, lời Ngô Minh An nói ra chính là lời muốn nói trong lòng rất nhiều người.
“Anh cũng có thể đi mượn.” Vẻ mặt Cao Phong dừng dựng trả lời.
“Anh” Ngô Minh An cắn răng, tiếp đó, quay đầu nhìn về phía Tưởng Khải Minh.
“Ừ.” Tưởng Khải Minh suy nghĩ một chút, đưa ra một ngón tay.