Kề sát thế lực của Quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu, cũng có mười mấy cái.
Và lúc này ba trăm nghìn binh sĩ Phong Hạo đó đứng quanh ngoài trại đóng quân của Quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu.
Mấy chục thế lực này cũng xem như nhìn một cách rõ ràng rồi.
Trong một thoáng, mấy chục thế lực đều hoảng hốt lo sợ, bắt đầu liên lạc với thế lực khác.
Chớp mắt, cả Tây Vực nghe tin liền hành động ngay.
Các thế lực đều bắt đầu hành động, hoặc tụ tập một chỗ để bàn cách đối phó.
Hoặc là điều động binh tướng, chuẩn bị đối phó trận đấu này.
Ai cũng không ngờ được, Quân đoàn lính thuê Hoa Hồng lại chuyển lời đến là chỉ đánh trận đầu.
Ngoại giao trước, quân sự sau!
Đánh tâm lý trước rồi sau đó bắt đầu ra binh đấy!
Điều quan trọng là rốt cuộc mấy trăm nghìn người đó từ đâu mà ra?
Hôm qua mấy chục thủ lĩnh trại đóng quân tụ lại với nhau, bây giờ lại tụ tập lại một lần nữa.
Vật họp theo loài, người chia theo bầy.
Những thủ lĩnh thế lực nhỏ này, bọn họ đương nhiên không tiếp lời được với những thế lực hạng vừa và tầm cỡ kia rồi.
Cho nên bọn đang hợp lại với nhau để họp bàn bạc.
Hôm qua, mấy chục người này kiêu ngạo vô cùng, nói chuyện cũng không thèm để ý gì cả.
Nhưng hôm nay, bọn họ đã hoàn toàn chìm vào trầm tĩnh.
Mấy trăm nghìn người lận!
Cho dù bọn họ muốn xem thường thì cũng không dám xem thường đó!
Bọn họ mới có bao nhiêu người?
Trong những thủ lĩnh này, người có số thuộc hạ nhiều nhất cũng chỉ có được mười nghìn, còn những người khác thì mấy nghìn người mà thôi.
Như trại đóng quân Tengger đó chỉ có hai đến ba nghìn người.
Trước một đội quân mấy trăm nghìn người đó, bọn họ không có là gì cả!
Sợ là mấy trăm nghìn người, mỗi người một ngụm nước bọt thôi cũng đủ nhấn chìm trại đóng quân của bọn họ rồi.
Cho nên, bọn họ đúng là hoảng sợ thật sự.
“Làm sao đây, làm sao đây?”
Người thanh niên mà hôm qua mạnh miệng nhất, bây giờ trừng to mắt hỏi.
Không ai đáp lại.
Nếu bọn họ biết làm thế nào thì sẽ không ngồi ở đây lãng phí thời gian rồi.
“Mặc dù số người của Tây Vực chúng ta cũng rất nhiều, nhưng không biết lão đại Negan có ra tay không!”
“Nếu anh ấy không ra tay tổ chức thì những thế lực nhỏ bé nhưng chúng ta, đầu tiên sẽ bị làm bia đỡ đạn.”
Nỗi lo sợ trong lòng mọi người càng ngày càng sâu.
Nếu như tất cả người Tây Vực hợp lại với nhau thì không những không sợ, thậm chí còn có thể chém giết hết đối phương.”
Nhưng chuyện đến nước này, mà bên Tây Vực vẫn chưa có cách đối phó nào, quả thực khiến bọn họ lo sợ không thôi.
Nếu như trại đóng quân Negan không chuẩn bị nhúng tay vào thì những người khác tuyệt đối chỗng đỡ không nổi!
“Tôi hỏi mọi người lại một lần cuối, rốt cuộc mọi người có gặp người phụ nữ Việt Nam đó không?”
Người đàn ông trung niên đứng đầu, chau mày nhìn về mọi người.
“Không có!”
Lần này, mấy chục người không nói nhiều, đều đồng loạt lắc đầu đáp lại.
“Mọi người chắc chắn không có gặp?”
“Chuyện lần này không nhỏ đâu.”
“Lúc trước tôi cũng xem thường đối phương rồi.”
Người đàn ông trung niên chau chặt mày, nhìn mọi người và hỏi.
“Thật sự không có.”
Đám đông vẫn trả lời không một chút do dự.