Diệp Thiên Long nghịch nhẹ chiếc chén đất sét trong tay, chậm rãi ngẩng đầu hỏi.
Một câu nói mà làm cho ông cụ Diệp đứng hình tại
Một lúc sau, ông cụ Diệp lại nói: “Cái này anh nói đúng! Chính vì vậy mà mấy chục nghìn người của Cao Phong mới có thể đặt chân đến Việt Nam.”
“Nhưng anh có thể đảm bảo rằng sau khi Cao Phong lấy được Đà Nẵng, nó sẽ không tách ra mà hình thành thế lực lớn, thậm chí có thể chống đối lại chúng ta sao?”
“Không!” Diệp Thiên Long lập tức lắc đầu nói: “Con dùng ba ngôi sao vàng trên vai làm bảo đảm, cậu ấy nhất định sẽ không làm như vậy.”
Ông cụ Diệp nhìn Diệp Thiên Long quyết tâm như vậy, thật lâu sau mới khẽ thở dài.
“Anh đối với nó thật tốt.”
Diệp Thiên Long hơi cúi đầu, nghiêm túc nói: “Cậu xứng đáng để con đối xử tốt.”
“Vì Kim Tuyết Mai sao?” Ông cụ Diệp đột nhiên hỏi.
“Đương nhiên.” Diệp Thiên Long đáp lại không chút do dự, hay che dấu nào.
Diệp Thiên Long cảm thấy ông cụ Diệp hẳn là cũng biết chân tướng rồi.
Việc che giấu cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Hai cha con nhìn nhau hồi lâu, không ai nói ra thân thế của Kim Tuyết Mai.
Nhưng cả hai đều biết đối phương muốn bày tỏ điều gì.
“Cha biết anh đang nghĩ gì, nhưng mà Thiên Long, anh phải hiểu.”
“Những gì đã xảy ra 20 năm trước không chỉ là về có nhà họ Diệp và mẹ con bé, mà còn là những thế lực khác.”
“Chuyện đó liên hệ với rất nhiều rắc rối.” Ông cụ Diệp nói với giọng điệu mơ hồ với Diệp Thiên Long.
Diệp Thiên Long chậm rãi đặt tách trà xuống, vẻ mặt nghiêm túc.
“Bất kể là ai, cho dù có quyền lực thế nào, chỉ cần động vào giới hạn của con, con sẽ chém không tha!”
“Cho dù có phải bỏ đi lớp áo quan bên ngoài, con cũng không do dự.” Giọng điệu của Diệp Thiên Long uy nghiêm đến cực điểm, giống như đang lập ra một lời thề vô cùng trọng đại.
Nhìn thấy bộ dạng của Diệp Thiên Long, trong lòng ông cụ Diệp cũng biết dù có nói bao nhiêu lời nữa cũng chỉ là vô dụng.
“Uống trà đi.” Ông cụ Diệp khẽ vẫy vẫy tay.
Diệp Thiên Long từ từ thả lỏng.
Chỉ cần ông cụ Diệp không can thiệp, Cao Phong sẽ có đủ thời gian để giải quyết Cao Anh Hạo.
Hạ gục nhà họ Cao, một lần tóm gọn được Đà Nẵng.
Vậy thì không ai có thể ngăn cản sự nghiệp thống nhất của con rể ông.
…
Thành phố Đà Nẵng, đảo của nhà họ Cao.Tên miền mới của bên mình Truyen3.one. Cả nhà ủng hộ chúng mình để chúng mình có động lực ra chương mới nhé!
Cao Phong đứng trên bục cao năm mét, hai tay chống lưng, nhìn mọi người bên dưới.
Long Tuấn Hạo và những người khác đang xua đuổi tất cả các thành viên của nhà họ Cao trên đảo.
Tại thời điểm này, tất cả già trẻ gái trai đều như nhau.
Đứng lên trước, chờ bị thẩm vấn.
“Nhanh lên, đứng cho nghiêm chỉnh vào.”
“Mỗi người đứng đúng chỗ của mình, để ý xem mình đứng với ai.”
Long Tuấn Hạo cầm vũ khí mạnh ở tay trái và con dao găm sắc bén ở tay phải, quơ tay và hét lên.
Không có ai dám chống lại.
Lúc này đảo của nhà họ Cao đã thuộc quyền Cao Phong, làm gì có ai dám trái lệnh?
Bất cứ mệnh lệnh gì được đưa ra họ đều phải tuân theo.
Bảo đứng đâu thì phải đứng ở đó.
Ngay sau đó, mọi người được kéo ra ngoài và đứng trên bãi đất trống.
Người phân theo nhóm, vật họp theo loài.
Nhánh phụ của nhà họ Cao đứng cùng nhau, hội trường lão nhà họ Cao đứng thành một hàng, tất cả người làm nhà họ Cao đều chung một chỗ, binh sĩ của nhà họ Cao cũng đứng chung với nhau.
Có tổng cộng bốn khu vực, mỗi khu vực đều phân biệt rõ ràng.
Nhiều người như vậy cộng lại, cho dù trừ đi binh sĩ của nhà họ Cao thì vẫn hơn nghìn người.
Vào lúc này, tất cả những người này đều đang đứng cùng nhau trong sợ hãi.
Nhìn thấy cảnh hỗn độn sau cuộc chiến và mùi máu tanh vương trên mũi, ai nấy đều run rẩy dữ dội.