Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1555


Kim Tuyết Mai thoải mái tựa vào cái tủ đầu giường, trong lòng vô cùng thỏa mãn.


Xa nhau lâu như vậy, rốt cuộc cũng gặp lại Cao Phong rồi.


Mà bên trong biệt thự này, cũng bởi vì có sự tôn tại của Cao Phong mới trở nên vô cùng ấm áp.


Rốt cục cũng có cảm giác của một gia đình.


Chờ khi Cao Phong đi ra từ phòng tắm, tất nhiên hai người không thể không tâm sự linh tinh được.


Tuy nói là sẽ không chạm đến giới hạn cuối cùng, là muốn nhưng mà không nên.


Chỉ có vừa hôn,thủ thỉ tâm sự.


“Nếu không, em dùng khác phương pháp khác giúp anh nhé…”


Kim Tuyết Mai nhìn Cao Phong có chút khó chịu, ở bên tai Cao Phong nhỏ giọng nói.


Thanh âm nhỏ đến mức ngay cả chính cô ta cũng không thể nghe thấy, nhưng Cao Phong lại nghe được vô cùng rõ ràng.


“Sao, giúp như thế nào?”


Cao Phong có chút ngây người nhìn Kim Tuyết Mai.


Sắc mặt Kim Tuyết Mai nháy mắt đỏ bừng, đầu tiên là vươn tay chạm vào trong không khí, có chút ngốc nghếch câm nó di chuyển lên xuống.


Đôi mắt Cao Phong trừng lớn, không nhịn được mà ho một tiếng.


Tiếp theo sắc mặt Kim Tuyết Mai càng lúc càng đỏ, do dự một chút lại duỗi ngón tay ra chỉ cái miệng nhỏ nhắn của chính mình.


Cao Phong hít một hơi thật sâu, thân thế nhanh chóng kéo Kim Tuyết Mai vào lòng.


Trong lòng anh có chút không thể tin được.


Người ta đều nói xa nhau lâu ngày sẽ tiễn biệt thắng tân hôn.


Nhưng Kim Tuyết Mai thay đối cũng quá nhiều rồi! Chuyện này nếu như là trước đây, thì sẽ là chuyện sẽ không bao giờ làm cũng không bao giờ xảy ra.


Đối với người phụ nữ có tính cách bảo thủ như Kim Tuyết Mai mà nói, chuyện này thật sự rất khó.


Xem ra sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, cảm tình hai người lúc này, đã trở thành tình yêu, thành người thân trong một gia đình sớm tối có nhau.


“Kệ đi, đế lúc khác, em mệt mỏi rồi, anh cũng mệt lắm.”


Cao Phong lắc lắc đầu.


Lúc đại hội võ thuật tại chi nhánh Hòa Bình chấm dứt đến bây giờ, Cao Phong chưa từng có được một giấc ngủ ngon.


Thật ra thân thể đã sớm không chịu được, trước mắt cứ mơ mơ hồ hồ.


Kim Tuyết Mai năm trong lòng ngực Cao Phong, vô cùng hiểu chuyện mà gật gật đầu, vươn ngón tay vẽ vòng tròn trên lồng ngực Cao Phong.


Cô đã nhìn thấy trên người Cao Phong có rất nhiều chỗ bị thâm tím bầm dập, nhưng cô cũng không hỏi nhiều.


Có một số việc, đặt ở trong lòng là tốt rồi.


“Cao Phong, mẹ của em, còn có bác cả bọn họ, anh nghĩ chúng ta nên làm sao bây giờ…”


Kim Tuyết Mai quyết định hỏi lại.


“Việc này…”


Mỗi lần nhắc tới việc này, Cao Phong vô cùng đau đầu.,


“Thật ra anh muốn giết họ, nhưng anh biết em sẽ khó mà chấp nhận được.”


Cao Phong than nhẹ một tiếng.


“Dù sao người đó cũng là mẹ em…


Nhóm người bác cả cũng có máu mủ với em, là con ruột của bà nội.”


Kim Tuyết Mai dừng một lát rồi nói tiếp.


Cô biết, xét trên những chuyện mà đám người Kiều Thu Vân gây ra cho Cao Phong thì cho dù Cao Phong có giết chết họ, anh cũng khó xả được hết nỗi hận trong lòng.


Cho nên việc Kim Tuyết Mai cầu xin cho họ lúc này thực ra là đang tước đoạt quyền lực của Cao Phong, nó khiến lòng cô chẳng dễ chịu chút nào.


“Để anh suy nghĩ lại một chút.”


Cao Phong nhíu mày nói.


Kim Tuyết Mai ngẩng đầu, nhìn Cao Phong nói: “Chỉ cần anh đừng giết họ thì anh muốn trừng phạt họ thế nào cũng được, em sẽ không can thiệp nữa.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK