Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 858


Kim Tuyết Mai ngẩng đầu nhìn thoáng qua Ngô Phương Hân, những gì Ngô Phương Hân trợ giúp cô, đương nhiên cô sẽ ghi tạc ở trong lòng.


Nhưng Kim Tuyết Mai cũng biết, Ngô Phương Hân định làm gì.


Ngô Phương Hân muốn Kim Tuyết Mai làm việc cho cô ta, sử dụng cô như công cụ kiếm tiền thôi.


Nếu như là công việc khác, dù có cực khổ hơn đi chăng nữa, Kim Tuyết Mai cũng sẽ đồng ý, chỉ cần kiếm ra tiền.


Nhưng vẫn có một vài việc đã vi phạm vào ranh giới của cô.


Cũng không phải là Kim Tuyết Mai cảm thấy mình rất thanh cao, cô chỉ không muốn làm chuyện có lỗi Cao Phong.


Đã có lỗi với Cao Phong ba năm, cô không muốn lại làm thêm chuyện gì có lỗi với Cao Phong.


“Phương Hân, tôi không thể làm chuyện này… Kim


Tuyết Mai khẽ nói, vẫn từ chối Ngô Phương Hân cự.


Nghe thấy Kim Tuyết Mai nói như vậy, Ngô Phương Hân ngay lập tức mất hết kiên nhẫn.


Ngô Phương Hân vỗ bàn, đưa tay chỉ Kim Tuyết Mai mắng: “Kim Tuyết Mai, cô đừng có được nước làm tới. Tôi đây chủ động tìm cô nhiều lần đã là nể mặt cô.”


“Cô thật sự cho rằng, tôi thật sự thiếu người như cô à?”


Đối mặt với Ngô Phương Hân đang tức giận, Kim Tuyết Mai cúi đầu không nói lời nào, tay nắm chặt góc áo ngú.


“Trong mười mấy nhà trong dãy nhà trọ này, chưa có ai dám từ chối yêu cầu của Ngô Phương Hân tôi.”


“Cô phải biết hậu quả của việc từ chối tôi là gì.”


“Không cần phải nói nhiều, tôi hoàn toàn có thể làm cho các người tiếp tục sống ở đây được nữa.”


Ngô Phương Hân nói đến đây, dừng một chút, vẻ mặt mỉa mai cười nói: “Cô vừa trẻ vừa xinh đẹp như vậy mà lại trốn ở cái nơi khỉ họ cò gáy này, nhất định là có bí mật gì đúng không?”


“Nếu tôi gọi điện thoại cho một một ba, bảo họ đến kiểm tra chứng minh nhân dân của hai người…


Kim Tuyết Mai nghe vậy đột nhiên ngẩng đầu lên, trừng mắt nhìn Ngô Phương Hân.


Nhìn thấy vẻ mặt này của Kim Tuyết Mai, Ngô Phương Hân cười lạnh một tiếng, càng chắc chắn suy đoán trong lòng mình hơn.


“Cô có thể bắt đầu làm từ vị trí tiếp viên.” Ngô Phương Hân cười nhạt một tiếng.


Kim Tuyết Mai cắn rằng, trong lòng suy nghĩ một lát, cuối cùng thả lỏng.


Tuyệt đối không được bại lộ thân phận.


Lỡ như bị những người muốn xử lý Cao Phong biết, Cao Phong chắc chắn sẽ lành ít dữ nhiều.


Nếu không có tiền thì cũng chỉ đơn giản là sống hơi kham khổ một chút, nói chung cũng sẽ không bị chết đói.


Cho nên, Kim Tuyết Mai sẽ không bán mình vì tiền.


Thế nhưng, vì an toàn thì sao?


Vì sự an toàn, thậm chí là tính mạng của Cao Phong thì sao?


Chỉ cần Cao Phong có thể bình yên vô sự, Kim Tuyết Mai thậm chí có thể hi sinh cả tính mạng của mình!


Lớp khiên trong lòng bắt đầu lung lay không ngừng, giống như một bờ đê sắp vỡ


Lúc này Kim Tuyết Mai đã rơi vào đường cùng.


“Thế nào, bây giờ em trai của cô đang ngủ, cô có thể đi làm với tôi! Một đêm có thể có thu nhập hơn mấy triệu, mỗi ngày đều có thể mua thịt cho em trai cô ăn.” Ngô Phương Hân lại nói từng câu một.


Kim Tuyết Mai chậm rãi ngẩng đầu lên, thần thờ nhìn về phía Ngô Phương Hân, há miệng định nói chuyện.


“Tuyết Mai! Đừng! Đừng!”


Bỗng nhiên, Cao Phong ở trên giường đột nhiên kêu lên.


Tiếng kêu này của Cao Phong giống như một tiếng sấm giữa trời quang, nổ vang bên cạnh tai của Kim Tuyết Mai.


Kéo Kim Tuyết Mai về lại hiện thực, bức tường kiên cố vừa mới nứt vỡ trong lòng ngay lập tức lành lại.


“Cao Phong!”


Kim Tuyết Mai đột nhiên nhận ra, vội vàng đứng dậy chạy tới bên giường.


Ngô Phương Hân cũng nhíu mày nhìn về phía Cao Phong, trong lòng vô cùng tức giận.


Khi nãy cô ta thấy rõ ràng Kim Tuyết Mai gần như là sắp đồng ý với mình, nhưng lại bị một tiếng kêu này của Cao Phong kéo về thực tại ngay lập tức.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK