Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1538


Mọi người sửng sốt, cũng là mỉm cười chờ anh nói.


“Soạt!”


Ly rượu thứ tư lại được rót vào ly.


Mọi người đều cho rằng ba chén rượu đã hết, không ngờ Cao Phong lại rót tiếp chén thứ tư.


Nhưng họ không dám thờ ơ, vội vàng rót đầy ly rượu.


“Ly này, kính tình nghĩa, kính anh em, kính những chiến sĩ trung thành của nhà họ Cao, kính trọng họ…trên trời linh thiêng!”


“Gửi đến tất cả những người đã đi hết chặng đường và cống hiến cuộc đời cho họ, cảm ơn những đóng góp của họ.”


“Cảm ơn họ đã nhìn trên trời dõi theo chúng ta, phù hộ chúng ta trên mọi hành trình.”


Cao Phong vừa dứt lời, giọng nói có chút nghẹn ngào, đưa tay lau khóe mắt, sau đó lại ngửa cổ uống rượu.


“Ừng ực, ừng ực!”


Rượu cay xé cổ họng, nhưng không xót xa bằng lòng Cao Phong.


Mọi người trong lòng xúc động, liền uống cạn ly rượu không nói lời nào.


Những người đã qua đời không còn, những người còn sống, mang theo bao kỳ vọng của họ cũng không thể đứng yên.


Họ phải tiến về phía trước, thực hiện những ước mơ còn dang dở của mình.


“Món nợ này vẫn chưa được giải quyết xong đâu! Tiếp theo, tôi sẽ đi về phía nam thành phố Đà Nẵng, giết chết Cao Anh Hạo, vì những người anh em của tôi mà báo thù rửa hận!”


Cao Phong đặt chiếc ly rỗng xuống, sau đó thì ném nó vỡ thành từng mảnh.


“Bang! Chát!”


“Chát!”


“Bùm!”


Trong tích tắc, hàng nghìn người đã đồng loạt đập vỡ ly rượu bằng thủy tinh.


Đây là một loại niêm tin, một loại niềm tin quyết tâm chiến đấu đến chết, cho dù không thể trở lại cũng sẽ không từ bỏ.


Sau đó, mọi người lại ngồi xuống uống rượu.


Bởi vì đã nói rằng bữa tiệc ăn mừng hôm nay nhất định sẽ không say không về, cho nên bắt buộc không say thì không thể vê.


Thành phố Hà Nội ngày nay, đã không còn bất cứ mối đe dọa nào nữa, bọn họ có thể yên tâm uống đến ngủ gục mà không cân lo lắng đến vấn đề an toàn.


Dọc đường đi này, vẫn luôn lo lắng sợ hãi, ngay cả cây cỏ cũng đều xem là binh lính, cuối cùng, kể từ ngày hôm nay, sẽ không cần làm một con chim sợ hãi khi bị ngắm bắn nữa.


Cao Phong dẫn Kim Tuyết Mai đi tới giới thiệu trong các bàn rượu có tới cả ngàn người, cùng mọi người uống rượu một cách vui vẻ.


Không khí nơi này rất náo nhiệt, hàng chục cái khẩu hiệu đặt trước cửa khách sạn cũng đã không ngừng được phát ra.


Những mảnh giấy màu văng tung tóe khắp nơi, cùng với vô số mảnh giấy màu sắc rực rỡ, xen lần với những bông tuyết mà rơi xuống, nhanh chóng chất thành một lớp dày trên mặt đất.


Cũng cùng lúc đó, toàn bộ thành phố Hà Nội xem như hoàn toàn tê liệt.


Tại sao lại nó là tê liệt? Bởi vì toàn bộ hệ thống mạng và mạng lưới thông tin liên lạc của thành phố Hà Nội đều mất hết tất cả tín hiệu.


Đồng thời, tất cả các bến xe buýt, ga xe lửa, bao gồm cả sân bay, thậm chí là các nhà ga xe khách ven đường, toàn bộ đã ngừng hoạt động.


Mọi con đường ra khỏi thành phố đều bị một thế lực bí ẩn ngăn chặn.


Toàn bộ thành phố Hà Nội bây giờ, chỉ có thể vào, không thể rời đi.


Hơn nữa, cho dù mọi người quay trở lại từ đầu, chỉ cần họ tiến vào khu vực thành phố Hà Nội, điện thoại di động của họ sẽ hoàn toàn mất tín hiệu, không thể kết nối mạng.


Không ai biết được điều gì đã xảy ra, và cũng không ai biết ai là người đã làm ra một hành động lớn tới như thế này.


Bọn họ không thể liên lạc được với thế giới bên ngoài, vì vậy bọn họ cũng không có cách nào để biết được những gì đang diễn ra bên ngoài.


Đối với những người ở bên ngoài muốn liên hệ với thành phố Hà Nội, cũng hoàn toàn không có cách nào.


Nhìn vào bản đồ, thành phố Hà Nội dường như đã biến mất khỏi phân lãnh thổ này, trực tiếp mất liên hệ với thế giới bên ngoài.


Tất cả các trạm thông tin truyền tín hiệu cũng ngừng hoạt động.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK