Mạnh!
Quá mạnh mẽ!
Mạnh đến nỗi làm cho người ta không có can đảm để chống lại!
“Bây giờ, đã đủ chưa?”
Cao Phong chậm rãi hạ cánh tay xuống, hai tay đặt sau lưng, bình tĩnh hỏi.
Phạm An Quốc khi nghe được những lời này thì đã bị sốc, không thể tin được nhìn Cao Phong.
Vậy mà cậu ta lại dám bắn ra tay ở Thủ Đô sao?
Thật sự là dám buộc người nhà họ Phạm quỳ xuống sao?
Bên ngoài nhà họ Phạm lúc này, khó có thể nhìn ra là có bao nhiêu người đến.
Chỉ nghe thấy âm thanh ầm ĩ, một mớ hỗn độn, giống như một cảnh chiến tranh thời xưa.
Tuy nhiên, trước khi có mệnh lệnh của Cao Phong, họ sẽ không hành động hấp tấp.
Uy hiếp!
Rõ ràng là đang uy hiếp!
“Cao Phong, anh định làm gì?”
Đúng lúc này, Phạm Thanh Nhiên chạy đến và hét vào mặt Cao Phong.
Lúc này, sắc mặt Phạm Thanh Nhiên tái nhợt, trông rất hốc hác.
Sau nhiều ngày vắng bóng, hình ảnh của Phạm Thanh Nhiên ở thời điểm này đã thay đổi rất nhiều.
Sự kiêu ngạo và lạnh lùng từng được chôn sâu trong đôi mắt giờ đây đã biến mất.
Ngược lại, cơ thể trông vô cùng tiều tụy.
“Em biết em đã làm sai, cũng đã bị anh trừng phạt rồi. Em biết em đã sai. Còn chưa đủ sao?”
“Chúng em đều gần như phải quỳ xuống còn chưa đủ sao? Chẳng lẽ anh muốn giết chết nhà họ Phạm chúng em mới can tâm hả?”
“Có phải muốn ép chúng em chết thì anh mới thôi không?”
Phạm Thanh Nhiên có vẻ cực kỳ tức giận.
Cô ta nói hết câu này đến câu khác.
Nghe được lời nói của Phạm Thanh Nhiên, Cao Phong vẫn không chút động lòng, vẻ mặt vẫn không thay đổi.
“Một lần cuối cùng, quỳ xuống nói tiếp!” Cao Phong nhẹ giọng nói.
Mặc kệ đúng hay sai.
Nhà họ Phạm các người, phải quỳ xuống trước mặt tôi.
Bởi vì các người đã từng làm tổn thương cô ấy!
Nhưng hôm nay, những kẻ địch dính líu đến cô ấy đều phải quỳ xuống nói chuyện với tôi.
Mọi người nhà họ Phạm đều sợ hãi, lần lượt cúi đầu, nhưng bọn họ vẫn không quỳ xuống.
Một số người vẫn còn nghĩ là sẽ có may mắn.
Bọn họ không tin Cao Phong thực sự dám tàn sát nhà họ Phạm.
Lúc này, Phạm An Quốc cũng tức giận không kém.
Ông ta có thể quỳ xuống vì Diệp Thiên Long!
Nhưng đối mặt với Cao Phong, ông ta không thể làm như vậy!
“Cao Phong, đây là Thủ Đô, cậu không thể làm như vậy được.”
“Cậu phải nghĩ đến hậu quả nếu làm như vậy!”
Phạm An Quốc đột nhiên ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào Cao Phong rồi nói.
Đang nói dở, bên ngoài lại truyền đến những âm thanh ồn ào.
Những thế lực của nhà họ Phạm ở Thủ Đô, cũng như thế lực phía trước, lần lượt nhận được tin tức và tập trung về phía nhà họ Phạm.
Tuy nhiên, lúc này, bọn họ cũng không còn cách nào.
Đối mặt với những thế lực của Cao Phong kết hợp lại, bọn họ không biết nên làm thế nào.
Nếu bắt những người này lại, Việt Nam nhất định sẽ bị tê liệt một nửa!
Nhà họ Phạm có thể chịu được hậu quả này sao?
Phạm An Quốc đột nhiên hiểu ra ý định thực sự của Cao Phong.
Anh mang theo nhiều người như vậy, có lẽ thật sự không ra tay trực tiếp với nhà họ Phạm.
Chỉ là muốn mọi người tụ lại một chỗ, để không thể chống cự!
Chương 3047
Nếu những tinh anh trong giới kinh doanh này, cũng như vô số nhân vật lớn trong mọi ngành nghề, đều bị chèn ép.
Nó sẽ gây ra bao nhiêu thiệt hại cho nền kinh tế của Việt Nam và các khía cạnh khác chứ?
Đó là lý do tại sao Cao Phong dám tự tin như vậy, dọa sẽ tàn sát nhà họ Phạm sao?
Phạm An Quốc đã nghĩ ra điểm này.
Nhưng ngay cả khi ông ta đã nghĩ ra nó, thì vẫn không có biện pháp gì.
“Ba!”
Cao Phong chậm rãi nâng lên cánh tay, nhàn nhạt thốt ra một tiếng đồng thời nói một chữ.
“Ầm!”
Trái tim người nhà họ Phạm kịch liệt run lên.
“Hai!”
Cánh tay Cao Phong đã giơ lên trên không trung.
Chỉ còn một lượt đếm ngược nữa.
Trái tim người nhà họ Phạm đã đập mạnh lên đến cổ họng rồi.
Cao Phong sẽ định làm gì khi đếm ngược kết thúc?
“Một!”
Vẻ mặt Cao Phong không thay đổi, nói ra con số cuối cùng, sau đó hơi dừng lại.
Phạm An Quốc và những thành viên nhà họ Cao lúc này đang trợn tròn mắt nhìn Cao Phong, trái tim gần như muốn nhảy lên cổ họng.
“Giết!”
Hai mắt Cao Phong đỏ như máu, đột nhiên vung tay lên.
Cánh tay phải vung xuống, giống như một thanh đao khát máu, lập tức được chém xuống.
“Giết!”
“Giết! Giết! Giết!”
Đột nhiên vang lên những tiếng hò hét, tiếng chém giết rung chuyển cả bầu trời.
Tiếng gầm lao thẳng lên trời giống như tiếng sấm cuồn cuộn, chấn động lòng người.
“Ầm, ầm!”
Không nói một lời, mấy người Khổng Duệ Chí chia nhỏ đội hình và tản ra hai bên.
Xa xa, Long Tuấn Hạo dẫn đầu, mang theo vô số binh sĩ Phong Hạo, vồ tới như sói đói.
Hàng nghìn người trực tiếp tấn công nhà họ Phạm.
Không sợ hãi, không ngừng nghỉ.
Chỉ tiến lên, không hỏi về tương lai.
Hàng nghìn người lao tới, mặt đất rung chuyển không ngừng.
Lúc này, mọi người trong nhà họ Phạm đều ngẩn ra.
Cao Phong, thật sự dám làm chuyện này sao?
“Giết cho máu chảy thành sông! Giết, giết, giết!”
“Người vốn dĩ sẽ phải chết. Mười tám năm sau, bố mày lại làm anh hùng! Giết, giết, giết!”
Nhiệt huyết sôi trào, hàng nghìn người cùng nhau hò hét.
Cảm giác dâng trào, không ai có chút do dự.
Chỉ vào lúc này, Phạm An Quốc mới thực sự nhận ra cái tên Cao Phong có nghĩa là gì.
Nó có nghĩa là không có gì anh không dám làm, nó có nghĩa là không có gì anh không thể làm!
“Cao Phong, can đảm lắm, can đảm lắm!”
Phạm An Quốc vừa tức vừa sợ, miệng run rẩy hét lên.
“Quỳ xuống! Tôi bảo ông quỳ xuống! Ông có nghe thấy không!”
Cao Phong vén áo gió ra, bước tới, nắm chặt cổ áo của Phạm An Quốc, trong mắt hiện lên tia sáng lạnh lùng, khát máu.
“Bịch, bịch, bịch!”
Không xa phía sau, bước chân lộn xộn của Long Hạo Nhiên mấy người giống như hàng nghìn con ngựa chạy tới, chấn động bầu trời.
Bàn chân giẫm trên mặt đất, trong chốc lát khói bụi bốc lên, giống như sương mù.
Tràn ngập sát khí và cực kỳ đáng sợ.
Chương 3048
“Dừng lại!”
Đúng lúc này, một ông lão chống gậy vội vàng bước tới.
Đó chính là ông cụ Phạm.
“Anh bạn nhỏ Cao Phong, nghe tôi nói, dừng lại trước đã!”
“Ông già này cầu xin cậu đấy!” Vẻ mặt ông cụ Phạm nặng nề, từ xa cúi đầu với Cao Phong.
Ánh mắt Cao Phong lạnh lùng liếc nhìn ông cụ Phạm, im lặng gần mười giây rồi mới từ từ nâng cánh tay lên không trung.
Lòng bàn tay về phía trước, mu bàn tay hướng ra sau.
“Ầm!”
Long Tuấn Hạo mấy người như thể nhận được thánh lệnh, ngay lập tức dừng bước.
Những quân đoàn như hổ như sói kia đủ để phá hủy tất cả, cuối cùng cũng từ từ im lặng.
Đối mặt với ông cụ Phạm, Cao Phong tạm thời bằng lòng cho ông ta thể diện.
Nhìn thấy Cao Phong khép lại tay, ông cụ Phạm và mọi người trong nhà họ Phạm thở ra một hơi dài.
“Tất cả người nhà họ Phạm, quỳ xuống!”
Câu nói tiếp theo của ông cụ Phạm khiến đám người nhà họ Phạm ngẩn người.
Vừa rồi ông cụ Phạm xuất hiện, trong lòng bọn họ đã có rất nhiều hy vọng.
Dù sao thì với thân phận của ông cụ Phạm cùng những cống hiến lúc trước, tuyệt đối sẽ không có kẻ nào dám dễ dàng động đến ông ta.
Cho dù Cao Phong có đưa nhiều người đến như vậy cũng vô dụng.
Nhưng lúc này, ông ta lại để cho người nhà họ Phạm quỳ xuống trước Cao Phong sao?
Chẳng lẽ lực lượng của ông cụ Phạm không thể ngăn cản được Cao Phong?
Hay lúc này ông cụ Phạm làm như vậy mới là cách tốt nhất?
“Quỳ xuống!”
Ông cụ Phạm cũng không giải thích, chống nạng đánh liên tục xuống đất, tức giận quát người nhà họ Phạm.
Chỉ có ông cụ Phạm lúc này mới hiểu được, đừng nói đạo lý gì.
Sự việc đã đến nước này, căn bản là không có đạo lý nào cả.
Trước tiên là ngoan ngoãn nghe theo đã, sau đó sẽ giải thích rõ ràng, đó mới là chuyện nhà họ Phạm phải làm lúc này.
“Bịch!”
Một người nhà họ Phạm, không nói hai lời, lập tức quỳ xuống.
Người này vừa quỳ xuống, lại có một người nhà họ Phạm khác quỳ xuống theo.
Cao Phong từ từ hạ lòng bàn tay xuống, lại đưa lưng về phía sau, ánh mắt lạnh lùng bình tĩnh.
“Bịch! Bịch! Bịch!”
Sau khi ông cụ Phạm nói xong, mọi người trong nhà họ Phạm từng người một quỳ xuống đất.
Hướng về phía Cao Phong, quỳ bằng hai gối.
Đầu cúi thật sâu, trong lòng vô cùng kinh hãi.
Phạm Thanh Nhiên cắn chặt răng, nước mắt giàn giụa, nhưng sau khi nghiến răng nghiến lợi, rốt cuộc vẫn quỳ xuống.
Tốc độ trưởng thành của người đàn ông này khiến Phạm Thanh Nhiên cảm thấy như một giấc mơ.
Tầm cao bây giờ của anh khiến Phạm Thanh Nhiên không có tư cách để nhìn lên.
Trong vòng chưa đầy một phút, tất cả người nhà họ Phạm, ngoại trừ Phạm An Quốc và ông cụ Phạm, đều đã quỳ xuống.
“Quỳ xuống!” Ông cụ Phạm nhìn về phía Phạm An Quốc, một lần nữa hét lên.
“Cha…” Đầu Phạm An Quốc ong ong, khó tin nhìn về phía ông cụ Phạm.
“Quỳ xuống trước đi!” Ông cụ Phạm giơ gậy đánh vào đầu Phạm An quốc.
“Bịch!”
Phạm An Quốc nghiến răng, đầu gối mềm nhũn, quỳ xuống trước Cao Phong.
Bầu không khí lập tức chìm vào im lặng chết chóc.
Lúc này, ngoại trừ ông cụ Phạm, mọi người trong nhà họ Phạm đều đã quỳ trước mặt Cao Phong.
Từ trên xuống dưới, từ gia chủ đến người làm, thậm chí là an ninh ngoài cửa đều quỳ gối.
Toàn bộ cúi đầu, không dám không theo.
Nhà họ Phạm, một trong ba gia tộc lớn nhất ở Thủ Đô, đang quỳ!
Chương 3049
Cả nhà họ Phạm đều phải quỳ, thì phải khủng bố như thế nào?
Tất cả những người phía sau Cao Phong đều im lặng.
Đặc biệt là những thế lực ở Thủ Đô, im lặng một hồi, tâm trạng vô cùng phức tạp.
Mấy người Bà cụ Cao, Lâm Đông đã bị rung động, không thể nói được gì.
Là một trong bốn gia tộc nhỏ, họ hiểu rõ hơn ai hết là ba gia tộc lớn đáng sợ như thế nào.
Nhưng bây giờ, là một trong ba gia tộc lớn, nhà họ Phạm lại bị Cao Phong trấn áp, từ trên xuống dưới đều phải quỳ xuống.
Đây là loại năng lực mạnh mẽ như thế nào?
Hồi lâu sau, nhiều người mới phản ứng lại, không khỏi há hốc mồm.
“Cậu Cao Phong, hiện tại mọi chuyện đã phát triển đến như vậy, là do ông già này không biết quản giáo!”
“Dù có chuyện gì xảy ra, xin cậu Cao Phong bình tĩnh một chút.”
Ông cụ Phạm do dự vài giây, sau đó chống nạng bước tới, đi tới trước người nhà họ Phạm, chậm rãi hạ đầu gối hướng Cao Phong.
Trái tim mọi người đều chấn động.
Ngay cả ông cụ Phạm, cũng phải quỳ xuống vì Cao Phong sao?
Điều này, điều này quá vô lý.
Vẻ mặt bình tĩnh của Cao Phong rốt cục cũng thay đổi.
“Bộp!”
Cao Phong bước tới, nắm lấy cánh tay của ông cụ Phạm, ngăn lại hành động của ông cụ Phạm.
Rốt cuộc, anh vẫn không thể thực sự tàn nhẫn.
Rốt cuộc, anh vẫn không thể thực sự là kẻ máu lạnh.
“Ông, không cần quỳ.”
Giọng điệu Cao Phong cứng ngắc, kéo ông cụ Phạm sang một bên.
“Được, được!”
Ông cụ Phạm im lặng vài giây, sau đó xoay người bước sang một bên.
Phạm An Quốc ngẩng đầu nhìn Cao Phong, bây giờ nhà họ Phạm đã quỳ rồi, ông ta có thể nói chuyện được chưa?
Lúc này, trong lòng Phạm An Quốc đột nhiên dâng lên một tia thất bại.
Người thanh niên này…
Vào lúc này, anh đã đạt đến tầm cao đến nỗi ngay cả Phạm An Quốc cũng phải quỳ trên mặt đất và ngước lên nhìn anh!
“Cô ấy ở đâu.”
Cao Phong nhẹ giọng hỏi.
“Ai?” Phạm An Quốc hỏi theo bản năng.
“Vợ tôi, Kim Tuyết Mai! Cô ấy ở đâu!” Cao Phong trầm giọng nói.
Nghe đến đây, những người không biết chuyện này sửng sốt trong chốc lát, sau đó đầu óc ong ong.
Kim Tuyết Mai mất tích sao?
Thảo nào.
Chẳng trách Cao Phong khó chịu như vậy, chuyện này, mẹ nó, là ai làm vậy hả?
Không ai nghi ngờ mối quan hệ giữa Cao Phong và Kim Tuyết Mai.
Mẹ nó, lại đi động chạm đến Kim Tuyết Mai, không phải là đồ ngốc sao?
Phạm An Quốc đột nhiên hiểu được tâm trạng của Cao Phong.
“Các người rốt cuộc có làm chuyện này không hả? Nếu làm, ngay bây giờ dập đầu nhận sai!”
Ông cụ Phạm trợn mắt quát mọi người nhà họ Phạm.
Chuyện này cực kỳ rắc rối đấy!
“Cha, con không có! Con thật sự không có!” Phạm An Quốc lúc này đang ngẩn người.
Cho dù cực kỳ ngu ngốc, ông ta cũng sẽ không bao giờ dám động đến Kim Tuyết Mai!
Nhưng ông ta cũng không biết tại sao Cao Phong ngay từ đầu lại tìm đến nhà họ Phạm, rốt cuộc vì cái gì?
“Cậu Cao Phong, tuy tôi không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng chuyện này hoàn toàn không liên quan đến nhà họ Phạm của chúng tôi.”
“Phạm An Quốc tôi lấy tính mạng ra bảo đảm, tuyệt đối không chạm vào một sợi tóc của cô Kim Tuyết Mai!” Phạm An Quốc vỗ ngực.