Mà lúc này, cha của Cao Anh Hạo và một đám người nhà họ Cao, trong đó cũng bao gồm cả Cao Anh Hạo, còn có những vị khách của Thành phố Đà Nẵng, cũng trợn mắt há hốc miệng vì ngạc nhiên, trên mặt cũng đầy vẻ sợ hãi.
Thực lực của Thân Thái Nguyên rất mạnh mẽ, đây là điều không thể nghi ngờ.
Nhìn khắp toàn bộ Thành phố Đà Nẵng, trong số tất cả những người luyện võ, chắc chắn thực lực của Thân Thái Nguyên cũng có thể xếp vào top ba.
Kể từ mười năm trước, sự tích truyền kỳ của ông ta đã được lưu truyền rộng rãi ở Thành phố Đà Nẵng.
Thực lực của ông ta càng được vô số người chấp nhận, được toàn bộ Thành phố Đà Nẵng chấp nhận.
Thân Thái Nguyên đã chiến đấu vô số lần, dùng kết quả chiến đấu của mình để đánh ra địa vị hôm nay, ông ta đã đạp lên nhiều đối thủ mới đi tới bước này.
Mười năm trước, ông ta liên tiếp thách đấu tất cả dòng họ võ thuật ở Thành phố Đà Nẵng, trải qua vô số trận chiến, từ trận chiến nhỏ đến trận chiến lớn, ông ta chưa từng thất bại dù chỉ một lần.
Bây giờ đã trôi qua mười năm, Thân Thái Nguyên nhất định đã trải qua thời gian dài khổ tu và lắng đọng, lực chiến đấu của ông ta nhất định là tăng thêm gấp bội.
Thế nhưng đối mặt với người trẻ tuổi như Cao Phong, thế mà ông ta lại lộ ra vẻ suy yếu rất nhanh, làm sao có thể?
“Tôi vốn cho là Cao Kình Thiên sẽ bị ông Thái Nguyên dùng một chiêu đánh bại! Cuối cùng Cao Kình Thiên đã trải qua những gì, tại sao anh ta có thể trở nên như thế mạnh mẽ như vậy?”
“Anh có chỗ không biết, lúc trước anh ta là một đứa con rơi bị nhà họ Cao đuổi ra ngoài, anh ta không khác gì một tên vô dụng ở nhà họ Cao cả.”
“Mà bây giờ đứa con rơi này, lại đạt đến thành tựu mà tất cả con em nhà họ Cao cộng lại cũng không sánh bằng.”
Đợi cơ thể Thân Thái Nguyên đứng vững, sự khinh thường trong mắt của ông ta đã hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó là vẻ mặt nghiêm nghị.
Nghiêm nghị thật sâu!
Trong lòng Thân Thái Nguyên đã hiểu, nếu ông ta còn khinh thường người trẻ tuổi trước mắt này thì rất có thể hôm nay mình sẽ bị lật thuyền trong mương.
“Đến đây nào.” Khóe miệng Cao Phong cong lên, gằn lên từng tiếng, anh vốn không cho Thân Thái Nguyên cơ hội thở dốc mà thừa thắng xông lên lần nữa.
Thật ra lấy thực lực của Thân Thái Nguyên, ông ta vốn không nên bị Cao Phong thay đổi tình thế nhẹ nhàng như vậy.
Nhưng ông ta quá coi thường Cao Phong rồi, dù là ngoài miệng không nói, trong lòng cũng có chút khinh thường.
Dù sao mười năm trước ông ta đã là một huyền thoại ở Thành phố Đà Nẵng này.
Khi đó Cao Phong ở đâu, nói không chừng anh còn đang nghịch bùn.
Cho nên trong lòng Thân Thái Nguyên vốn không xem Cao Phong thành đối thủ.
Kết quả là bị Cao Phong bắt được cơ hội, một hành động thay đổi cả tình thế, sau đó lại thừa thắng xông lên, không ngừng mở rộng ưu thế.
Cao thủ chân chính đối chiến, thắng bại thường được quyết định trong một giây.
Chi tiết đã quyết định được thành bại.
Mà hiện tại Cao Phong nghiễm nhiên đã chiếm hết lợi thế.
“Ầm!”
Thân Thái Nguyên vừa suy nghĩ đến đây, Cao Phong đã dùng một quyền đập vào đầu ông ta.
Vang lên một tiếng, Thân Thái Nguyên ngăn lại lần nữa.
Ngay sau đó, Cao Phong thi triển ra đòn tấn công làm cho người ta hoa mắt.
Tốc độ rất mạnh, một trận đấu nhanh đầy mạnh mẽ.
Bên trên không ngừng ra quyền, bên dưới thừa cơ giơ chân.
Tấn công kín mít không một kẽ hở, trong khoảng thời gian ngắn đã đánh cho Thân Thái Nguyên không ngừng lùi lại.
Thân Thái Nguyên càng đánh càng khiếp sợ, càng đánh càng cố hết sức.
Ông ta vốn cho là dựa vào kinh nghiệm tập võ nhiều năm của mình, cộng thêm tố chất thân thể mạnh mẽ. Chỉ cần chống nổi đòn mạnh mẽ của Cao Phong, đợi Cao Phong bắt đầu mất sức là mình có thể thừa cơ hội phản công.
Nhưng Cao Phong không ngừng tấn công ông ta mới phát hiện, hình như còn lâu Cao Phong mới bị mất sức, ngược lại anh càng đánh càng mạnh.
Đối mặt với Cao Phong giống như đối mặt với một cái vực sâu không thấy đáy, mãi mãi không nhìn thấy thực lực cuối cùng của Cao Phong ở đâu.