Nhân viên của quán bar Oriental
Jade, cũng như một số thanh niên BMW, tất cả đều chào hỏi Ngụy Minh Huy.
Ngụy Minh Huy khẽ gật đầu, mặt tỏ vẻ kiêu ngạo.
Cao Phong liếc Ngụy Minh Huy mất cả hứng thú, cầm điện thoại di động chuẩn bị gọi cho Lâm Vạn Quân.
“Ôi chao, đây không phải là Kim Tuyết Mai sao?”
Đột nhiên, một giọng nói vô cùng nhu mì xen lẫn âm thanh đùa cợt truyền đến tai Cao Phong.
Nghe thấy giọng nói này, Cao Phong và Kim Tuyết Mai đều vô thức quay đầu lại.
Vì âm thanh này không còn xa lạ với họ.
Không chỉ Cao Phong và Kim Tuyết Mai mà những người xung quanh họ cũng sững người, Tuyết Mai…
Nhiều người bất giác nhìn xung quanh, âm thanh quấn quít mọi người…
Cao Phong nheo mắt nhìn người phụ nữ từ phía xa.
Hạ Vy!
Người phụ nữ đã lâu không gặp này lại xuất hiện.
Cô ta đúng là, như âm hồn không tan!
Hạ vy mặc một chiếc váy dài, vải voan mỏng màu đen, lộ ra dáng người duyên dáng, gương mặt trang điểm tinh tế và móng tay sơn đủ mọi sắc màu.
Lúc này, rúc vào bên cạnh Ngụy Minh Huy như một con chim nỏ nép vào người, nhìn Cao Phong và Kim Tuyết Mai vẻ trêu tức.
Đôi mắt Cao Phong dần sắc lại, ban đầu Hạ Vy theo Trương Hàn, sau này là chủ tịch Trương, và bây giờ là Ngụy Minh Huy.
Đơn giản là Cao Phong biết trong khoảng thời gian này cô ta đã thay đổi ba người đàn ông, không biết là sẽ thay đổi bao nhiêu người nữa.
Phải nói, Hạ Vy thật sự là người chuyện quái gở nào cũng có thể làm được!
Nhưng Cao Phong cũng vô cùng phục Hạ vy, cô ta biết sử dụng vốn liếng, lợi dụng khuôn mặt đẹp và dáng người hoàn mỹ, quả thực đã thành công có được địa vị.
Mỗi lần tìm bạn trai mới, địa vị người sau đều cao hơn người trước rất nhiều.
Hiện giờ, cạnh bên lại là Ngụy Minh Huy, một cậu ấm nhà giàu có sang trọng, nghiễm nhiên đã trở thành người trong giới thượng lưu ở thành phố Hà Nội.
“Hạ Vy?” Kim Tuyết Mai nhìn rõ mặt Hạ Vy, không khỏi thốt ra.
Trước tiên là vẻ kinh ngạc hiện lên trong mắt cô, theo sau là vô số hồi ức xẹt qua.
Dù gì thì cô và Hạ vy cũng có quan hệ chị em, có tình cảm bảy tám năm!
Kim Tuyết Mai không thể nào quên những chuyện đó, nhưng Hạ Vy hoàn toàn không chút mảy may nhớ đến.
“Ô, Kim Tuyết Mai, cô còn nhớ tôi? Tôi tưởng hai người quên tôi rồi.” Hạ Vy giễu cợt.
Nhìn thấy Hạ Vy nói chuyện với Kim Tuyết Mai, nhân viên quán bar khó hiểu, đám thanh niên BMW cũng không nói gì.
“Vy Vy, hai người quen nhau à?” Ngụy Minh Huy liếc nhìn Cao Phong và Kim Tuyết Mai.
Trước tiên, là thất thần trước vẻ đẹp của Kim Tuyết Mai, sau đó nhìn quan sát Cao Phong, trong khóe mắt hiện lên vẻ khinh thường.
Cao phong, bánh ngô hấp hình gà bị gió thổi bay, ăn mặc rẻ tiền và chiếc xe sidercar bên cạnh, trên mặt anh hiện lên ba chữ rách tả tơi.
“Làm sao có thể không nhận ra, đây từng là chị em tốt của tôi cơ mà! Kim Tuyết Mai, cô nói có phải hay không?”
“Mọi người nhìn xem, vừa rồi nghe một câu nói Tuyết Mai, anh yêu em, lúc đó, tôi còn tưởng đó là Tuyết Mai, một người chị em tốt của tôi.”
“Nhưng giờ xem ra là tôi quá mong nhớ, haha!” Trên mặt hạ Hạ Vy hiện vẻ châm chọc.
Những người khác cũng đang cười, vừa rồi lúc Hạ vy gọi Kim Tuyết Mai, nhiều người có vẻ ngạc nhiên.
Nhưng bây giờ nghe Hạ Vy nói thế, những người khác liền hiểu ra, thành phố Hà Nội này lại có thêm một người tên là Tuyết Mai?
Dựa vào người đàn ông đi xe sidercar rách nát, của Kim Tuyết Mai, anh ta có thể khiến cả thành phố treo bảng tên Kim Tuyết Mai?
Nhìn thái độ của Hạ Vy, Kim Tuyết Mai cũng gạt bỏ hoài niệm về những cảm xúc trước đây, với vẻ mặt xấu xa nắm tay Cao Phong, Kim Tuyết Mai nhẹ nhàng nói: “Cao Phong, đi thôi anh!”
“Này, Tuyết Mai, hai người không phải đến đây bằng chiếc xe ba bánh này chứ? Trời ơi!”