Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4206


“Anh à, em van anh, bọn em thật sự không có trộm đồ của anh mà.”


“Nếu như có nhìn thấy, sao bọn em dám không đưa anh chứ?”


“Đồ của anh, em cầm cũng vô ích….”


Vẻ mặt gã thanh niên toàn là vẻ sợ hãi, vội vàng giải thích.


“Vậy sao mày phải kêu năm mươi người kia đến đối phó tao?”


“Tao cho bọn mày thời gian lưu lại tìm đầu mối tra đồ cho tao, vậy mà mày dùng thời gian đó để đi tìm người đối phó tao?”


Cao Phong nói mấy lời này ra, gã liền nín bặt.


“Tao cho bọn mày cơ hội, bọn mày lại nhân cơ hội muốn giết chết tao.”


“Mày nói tao nên đối đãi bọn mày sao đây?”


Cao Phong vừa nói vừa từ sau lưng chậm rãi rút ra một cây súng lục.


“Đại ca, bọn em sai rồi.”


“Bọn em không nên như vậy, anh tha cho bọn em, em về nhất định sẽ thành thật đi tìm mà.”


“Em nhất định dò xét cẩn thận, xem có phải trong nhà trọ có trộm không, nhất định sẽ cho anh một câu trả lời xác đáng mà.”


Sau một hồi im lặng, gã thanh niên vội ngẩng đầu, trên mặt đầy vẻ cầu khẩn.


“Muộn rồi.”


“Bây giờ chỉ cần nói với tao, có thể giao đồ ra cho tao không.”


Vẻ mặt Cao Phong không đổi, vẫn là vẻ tàn khốc dọa người.


“Đại ca, em.. em…”


Thanh niên vẻ mặt khẩn trương, không nói nổi thành lời.


“Đùng!”


Một tiếng súng vang lên, một viên đạn xuyên mi tâm tên thu ngân, hắn trợn to hai mắt mà ngã xuống.


“Huỵch!”


Thu ngân ngã xuống đất, ngay cả một tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra.


“A..a…”


Tên thanh niên còn lại trong nháy mắt thở ra khí lạnh, trợn to hai mắt chết lặng tại chỗ.


“Đừng nghi ngờ thủ đoạn của tao, tao có thể giết mày như giết một con gà!”


Cao Phong nghiến răng, lần nữa nhìn về phía tên kia.


“Đại ca, em, em thật sự không biết…”


Vẻ mặt gã như đưa đám, trong mắt tràn đầy sợ hãi.


Cao Phong cúi đầu yên lặng vài giây, sau đó đột nhiên giơ súng lên, lần nữa bóp cò.


“Vậy bọn mày đi đi, chôn theo với đồ của tao.”


“Huỵch!”


Lời vừa dứt, đạn cũng được bắn ra.


Gã thanh niên cũng y chang tên thu ngân kia, đạn ngay mi tâm mà ngã khuỵu xuống đất.


Mà Cao Phong cũng không thèm nhìn đến hai người nọ, xoay người bước ra ngoài.


Đồ, anh không cần nữa.


Mạng của hai tên kia, chính là giá.


Chờ đến khi Cao Phong trở về phòng nơi này, trong tay Hoa Hồng đã có thêm một danh sách.


Trong danh sách có năm cái tên.


Theo lời của Gorden, những thế lực này đều từng gây thù với Quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu.


“Cao Phong, tôi đã cho người đi điều tra.”


“Mấy thế lực này đóng trú xung quanh Quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu, cách Quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu cũng không xa.”


“Cũng bởi vì cách nhau không xa nên mới không thể tránh khỏi nảy sinh chút mâu thuẫn.”


Hoa Hồng đưa danh sách cho Cao Phong, giọng bình tĩnh.


“Chắc chắn hắn nói thật sao?”


“Đừng để hắn lợi dụng, mượn đao giết người.”


Cao Phong nhìn một cái, nhàn nhạt nói.


“Chắc chắn, tôi đã điều tra rõ rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK