Có mấy người đàn ông trung niên đàn đinh đi lên cắt đá, nhưng khi họ thấy Khổng Duệ Chí thì do dự một chút cuối cùng vẫn không muốn tranh nhau với Khổng Duệ Chí.
Khổng Duệ Chí đi lên đài chiếm vị trí sau đó Cao Phong cũng chuẩn bị đi cắt đá.
“Cao Vũ, không phải anh giỏi lắm sao? Bây giờ tôi muốn xem ảnh có bản lĩnh gì?” Bây giờ đang được tâng bốc lên mặt lên Lê Tiểu Quyền không nhịn được chạy tới đứng trước mặt Cao Phong chặn anh.
“Tránh ra.” Cao Phong liếc qua Lê Tiểu Quyền một cái.
“Tôi cứ đứng ở chỗ này này, tại sao pahir cho anh đi qua, anh muốn di thì đi vòng qua người tôi này.”
“Dĩ nhiên, nếu không muốn đi vòng thì…” Lê Tiểu Quyền cười nham hiểm một cái, nói: “Vậy thì cũng có thể đi chỗ này! Ví chí đủ chắc anh vãn đi qua được.”
Lê Tiểu Quyền vừa nói vừa chỉ xuống hạ bộ của mình, trên mặt anh ta cười nham hiểm.
“Chó ngoan thì không cản đường!”
“Tôi nói, tránh ra.” Vẻ mặt Cao Phong không thay đổi, anh bình tĩnh nói.
“Ông đây không có thói quen nhường đường cho người khác.” Lê Tiểu Quyền cao ngạo ngẩng đầu lên nói.
Mọi người xung quanh đều nhìn về nơi này, có cả cô gái áo đen và ông già kai.
Cô gái áo đen rất hứng thú xem tiếp theo Cao Phong định làm gì.
Nếu muốn biết Cao phong có phải là tên nhát gan không thì sẽ biết qua chuyện này.
Khi nhìn thấy Lê Tiểu Quyền hùng hổ dọa người thì Cao Phong không nhịn được cau mày.
Tuy anh nói đến Nội Thành thì phải khiêm tốn, nhưng đó là khiêm tốn chứ không phải hèn yếu.
Lê Tiểu Quyền thái Cao Phong không nói gì thì nghĩ Cao Phong sợ, nen anh ta không nhịn được cười lạnh một tiếng, sau đó chỉ tay vào ngực Cao Phong nói: “Anh nghe rõ không? Ông Lê Tiểu Quyền này nói, từ trước đến nay ông đay chưa bao giờ nhường đường cho người khác!”
Anh ta nói một chữ thỉ chỏ vào ngực cao Phong một cái.
“Bộp!”
Lê Tiểu Quyền vừa nói xong câu thì bị tát một cái, trong nháy mắt anh ta cảm thấy mình chóng mặt.
Một cái tát này giống như tiếng pháo nổ, đó vang vọng trong tai rất nhiều người. làm cho bọn họ cảm thấy sững sờ.
Việc này…
Cao Phong này vậy mà cuồng vọng như vậy?
Anh có biết đây là đâu không, hay là anh không biết Lê Tiểu Quyền chính là cậu chủ của bốn dòng họ nhỏ?
Thương Tuấn Hồng dám đánh Lê Tiểu Quyền, nhưng Cao Phong là loại người không biết ở đâu dám đánh anh ta?
Đây là muốn tìm cái chết đúng không?
Lê Tiểu Quyền bị Cao Phong tát phát này, không khỏi lùi về phía sau mấy bước, anh ta dùng tay che mặt, hai mắt trợn to không tin nhìn Cao Phong.
Anh ta không ngờ rằng Cao Phong dám đánh anh ta ở chỗ này!
Nhưng mà việc đó thật sự xảy ra.
“Xin lỗi, tôi muốn đi đường, mà tôi cũng không có thói quen nhường đường cho người khác.” Cao Phong tát Lê Tiểu Quyền một cái xong thì đi về phía trước.
Bộ dáng của anh không mạnh mẽ chút nào, thậm chí hơi gầy gò nhưng bây giờ nó lại trông rất lớn, làm cho người khác rát có cảm tình.
Lời nói vừa nãy cũng rất ngang ngược.
Chướng ngại?
Đó không phải là muốn đánh anh ta sao!