James hừ lạnh một tiếng, bây giờ ông ta đang vô cùng tức giận.
Tuy nhiên, chẳng có nơi nào để trút giận, vì thế ông tay chỉ còn cách chỉa mũi về phía Toss.
Toss hoàn toàn trở thành một cái bao cát cho ông ta mặc sức mà đánh.
“Nếu cậu có đầu óc thì cậu đã khiến cái tên đó khuất phục từ lâu rồi.”
“Nếu như thế thì hôm nay tôi có cần phải chịu sự nhục nhã như thế trước mặt cái tên đó không?”
James lạnh lùng khịt mũi, càng nói càng tức giận.
Ông ta vốn là một người nắm quyền tuyệt đối ở nhà tù này.
Tuyệt đối không có bất cứ một người nào có can đảm dám khiêu khích đến sự tôn nghiêm của ông ta.
Và James cũng tuyệt đối không bao giờ cho phép người nào có quyền khiêu khích đến tôn nghiêm của ông ta.
Tuy nhiên, hôm nay, Cao Phong đã tát thẳng vào mặt James trước sự chứng kiến của hàng nghìn người.
James không thể nuốt trôi cục tức này.
“Vâng, vâng, quản ngực trưởng, tất cả là lỗi của tôi.”
Toss không dám phản bác, không còn cách nào khác đành liên tục gật đầu nhận lỗi.
“Hừ! Đúng là một tên vô dụng!”
James hừ lạnh một tiếng, lửa giận trong lòng vẫn không thể tiêu tan.
“Tôi nhất định sẽ không để yên việc này.”
James sờ cằm, nói với vẻ chế nhạo.
“Vâng! Đúng thế đấy thưa quản ngục trưởng, chúng ta chắc chắn không thể để như thế.”
Toss cũng nhanh chóng gật đầu đồng ý, không dám có ý kiến gì khác.
“Nếu như tôi không có cách nào chế ngự được cái tên đó thì từ nay về sau làm sao tôi có thể tiếp tục làm việc ở nhà tù tử hình này chứ?”
“Cậu ta đã khiến tôi mất uy tín, vậy thì tôi sẽ lấy lại uy tín của mình từ trên người cậu ta.”
Sauk hi James nói xong, ánh mắt ông ta hiện lên vẻ lạnh lẽo.
“Vâng! Nếu ngài quản ngục trường có sắp xếp gì vậy thì hãy mau nói cho tôi biết.”
Toss lại gật đầu lần nữa, không nhịn được lên tiếp đáp lại.
James hơi nheo mắt nói: “Cậu có cho rằng việc Cao Phong trở nên như thế có hơi nhanh rồi không?”
“Những người ở khu phòng giam phía Nam kia đều là người ngu cả sao? Sao có thể tin tưởng cậu ta dễ dàng như thế chứ?”
“Trong phòng giam nơi cậu ta ở thì cũng có thể đi thế nhưng người ở những phòng giam khác tại sao lại phải tin tưởng cậu ta như thế?”
“Tại sao lại muốn đi theo cậu ta gây chuyện chứ?”
“Sức hấp dẫn của cậu ta lớn như thế sao?”
Lúc này, James thực sự không thể hình dung được điều này.
Toss nghe thấy James nói thế nhưng anh ta cũng cảm thấy có chút khó hiểu.
Anh ta vốn không tin Cao Phong lại chinh phục được nhiều người ở phòng giam phía Nam chỉ trong một thời gian ngắn như vậy.
Cho dù có mua bằng tiền thì cũng không thể mua chuộc được nhiều người như thế!
Huống chi là khi Cao Phong đến đây cũng không có cách nào ó thể mang nhiều tiền mặt như thế.
“Quản ngực trưởng, tôi luôn cảm thấy ở khu phòng giam phía Đông có gì đó rất lạ, dường như họ đã quen biết Cao Phong từ trước.”
“Tôi thấy lúc họ gặp mặt nhau thì chắc chắn không đơn giản chỉ là mới vừa quen.”
Ánh mắt Toss chợt lóe lên, anh ta trợn tròn hai mắt lên tiếng hỏi.
Tuy nhiên, James lại cười lạnh một tiếng.
“Nói cậu không có đầu óc thật sự cũng chẳng oan ức gì cho cậu cả.”
James giễu cợt lên tiếng: “Ý cậu là những người này đến từ những thế lực ngầm được cử vô đây để giao dịch gì đó sao?”
“Những người này có thể có quan hệ thế nào với Cao Phong, cậu nói tôi nghe thử xem?”
Bây giờ James nhìn Toss ở đâu cũng thấy không thoải mái.
Vì thế mỗi một lời Toss nói ra đều khiến ông ta vô cùng khó chịu.
“Chuyện này… Vâng!”
Mặc dù Toss vẫn còn chút nghi ngờ nhưng không dám làm trái ý James, vì thế chỉ đành gật đầu.