Nữ trợ nữ ở phía sau Lý Khải Kiệt nhìn ông ta một lúc lâu, sau đó vẫn không nhịn được mở miệng hỏi một câu.
“Có lẽ…”
Lý Khải Kiệt im lặng vài giây rồi nói: “Chắc có lẽ là bởi vì tôi gọi là Lý Khải Kiệt.”
Nữ trợ lý nghe vậy thì sửng sốt, cô ta vẫn không hiểu lời nói của Lý Khải Kiệt.
Bởi vì ông ta tên là Lý Khải Kiệt, cho nên ông ta mới làm như vậy?
Đây là đạo lý gì chứ?
Cái tên Lý Khải Kiệt, này, có ý nghĩa đặc biệt gì sao?
“Ông Khải Kiệt! Thật ra lúc này mỗi một quyết định của ông đều hết sức quan trọng.”
“Bởi vì bây giờ ông giống như là một sợi dây, đồng thời liên lụy đến nước Mỹ và cậu Phong ở bên kia.”
“Bất kể ông đứng ở phía bên nào thì đều sẽ mang đến sự đả kích rất nghiêm trọng cho một bên khác.”
Nữ trợ lý khẽ nhíu mày, cô ta nhìn bóng lưng của Lý Khải Kiệt rồi nói.
Quan hệ giữa Lý Khải Kiệt và Cao Phong rất thân thiết.
Ở bên nước Mỹ này quan hệ xã hội của ông ta cũng rất rộng.
Ông ta biết rất nhiều chuyện về nước Mỹ, ông ta cũng biết rất nhiều bí mật của Cao Phong.
Cho nên rõ ràng là lựa chọn của ông ta hết sức quan trọng.
“Vậy cô cảm thấy là tôi nên đứng về phía bên nào?”
Lý Khải Kiệt chậm rãi xoay người, ông ta nhìn nữ trợ lý và hỏi.
“Đương nhiên là bên phía nước Mỹ bên này rồi.”
“Chúng ta đều là người nước Mỹ, chắc chắn phải lấy lợi ích của đất nước chúng ta làm đầu rồi.”
“Tuy rằng người bạn họ Cao và ông có quan hệ rất không tệ, nhưng bất cứ chuyện gì cũng cần có sự lựa chọn và phân biệt mức độ xa gần.”
Từ đầu đến cuối nữ trợ lý cũng không do dự gì cả mà nói ra ý nghĩ của mình.
“Cái gì gọi phân độ mức độ xa gần?”
Vẻ mặt Lý Khải Kiệt không thay đổi, ông ta cười hỏi.
Nữ trợ lý im lặng mấy giây rồi sau đó thì ngẩng đầu nói với ông ta: “Tôi đã từng đi theo ông đến Việt Nam, cũng học được không ít câu nói của Việt Nam.”
“Việt Nam có câu nói là không phải dân tộc ta thì chắc chắn sẽ không đồng lòng.”
“Tôi cho rằng cậu Phong chính là người không phải dân tộc chúng ta!”
“Cho nên tôi cảm thấy hẳn là ông Khải Kiệt nên kiên định đứng về phía nước Mỹ của chúng ta.”
Lời nói này của nữ trợ lý phân tích có lý có tình, khiến cho người ta hoàn toàn không tìm thấy lý do phản bác.
Sau một lát, Lý Khải Kiệt mới chậm rãi cười rồi nói: “Chuyện mà ngay cả cô cũng có thể nghĩ tới, cô cảm thấy tôi có thể nghĩ đến hay không?”
Lý Khải Kiệt vừa dứt lời, khuôn mặt của nữ trợ lý đã hơi đỏ lên.
Cô ta theo Lý Khải Kiệt đã lâu vậy rồi, tất nhiên biết khả năng tư duy của Lý Khải Kiệt.
Nếu trí thông minh của Lý Khải Kiệt không bằng cô ta, vậy thì có lẽ cô ta đã leo lên vị trí này rồi.
“Thưa ông Khải Kiệt, ông cứ quyết định là được…”
Khuôn mặt nữ trợ lý đỏ lên, vừa lúng túng vừa nói.
“Nếu tôi quyết định là được vậy vì sao cô còn nói thẳng cho tôi biết là mình nên làm thế nào?”
“Thứ tôi đang cần là lời đề nghị của cô chứ không cần cô nói thẳng cho tôi là tôi phải làm việc như thế nào!”
Giọng nói của Lý Khải Kiệt vẫn vô cùng bình tĩnh, nhưng lại khiến cho trợ lý sợ run bần bật.
Chỉ có cô ta mới biết rốt cuộc tính cách của Lý Khải Kiệt là như thế nào.
Ông ta trông như gió xuân ấm áp, chưa từng đỏ mặt với ai, trên thực tế tính cách của ông ta vô cùng mạnh mẽ và ác liệt.
Đến cả Tổng giám đốc của tập đoàn Hà Đô cũng không dám tỏ thái độ cứng rắn quá khi đối mặt với Lý Khải Kiệt.
Dù là chuyện gì cũng sẽ thương lượng với Lý Khải Kiệt.
Trong ấn tượng của nữ trợ lý, đã nhiều năm vậy rồi, chỉ có cái người tên Cao Phong kia mới có thể sai sử Lý Khải Kiệt.
Còn những người khác, từ đầu đến cuối Lý Khải Kiệt sẽ không cho ai chút mặt mũi nào.
Cho nên bây giờ Lý Khải Kiệt nói như vậy đã khiến cho nữ trợ lý cảm nhận được sự tức giận của Lý Khải Kiệt.