“Bớt nói mấy lời nhảm nhí này với tao.”
“Biên giới Tây Vực có nhiều thị trấn nhỏ như vậy, chẳng lẽ không thể có người giấu Kim Tuyết Mai tới nơi nào đó sao?”
“Tôi nói cho các người biết, chắc chắn chuyện này không thể thoát khỏi quan hệ với Tây Vực chúng ta.”
“Cho dù các người không biết, nhưng thủ hạ các người có thể có người biết.”
“Tôi còn muốn nói cho các người biết, đến lúc đó, nếu điều tra ra mọi chuyện, dù là ai cũng không thể có kết cục tốt.”
“Không chỉ có Cao Phong sẽ không bỏ qua cho đám các người, ngay cả tôi cũng sẽ không bỏ qua cho đám các người!”
Người trung niên cũng triệt để mất kiên nhẫn, hừ lạnh một tiếng đi tới nơi khác.
“Được rồi, đừng nói tới mấy chuyện vô dụng kia.”
“Tây Vực chúng ta có nhiều người như vậy, còn sợ một khối tập đoàn Phong Hạo nho nhỏ hay sao?”
“Hiện tại tất cả mọi người mau tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu!”
Negan hừ lạnh một tiếng, sau đó hạ lệnh.
“Nếu như hiện tại đối phương thu tay lại không đánh, không phải chúng ta cũng có thể thu tay lại sao?”
Một người trung niên sờ cằm, sau đó nhíu mày nhìn Negan hỏi.
“Anh ta sẽ không thu tay!”
“Ông đừng ngây thơ nữa!”
Mắt thấy sắp bắt đầu chiến đấu, đột nhiên người trung niên lại bỗng xuất hiện ngăn cản. Lúc này trong lòng Negan đã dâng lên một ngọn lửa giận.
Bàn tay càng vô thức cầm lấy vũ khí nóng, trong mắt tràn đầy vẻ âm lãnh.
Người trung niên liếc mắt nhìn Negan thật sâu, sau đó trực tiếp đi tới phía trước nhất.
“Cao Phong, tôi muốn nói chuyện với anh.”
Người trung niên đi tới phía trước nhất đám cường đạo Tây Vực, hướng về phía Cao Phong hô lên.
Khiến Cao Phong nghi ngờ là vậy mà người trung niên này lại nói Tiếng Việt.
Cao Phong cũng không suy nghĩ nhiều, trầm ngâm hai giây sau đó gật đầu nói: “Ông nói đi.”
“Mặc kệ anh có tin hay không, tôi chỉ muốn nói Tây Vực chúng ta thật không nhìn thấy vợ anh.”
Người trung niên kia vừa nói vừa cẩn thận quan sát vẻ mặt Cao Phong.
Quả nhiên sau khi nghe được người trung niên nói như vậy, khắp khuôn mặt Cao Phong tràn đầy nụ cười lạnh.
Lời này của người trung niên sợ là muốn lừa quỷ cũng không lừa được.
“Vậy ông nói cho tôi biết, vợ của tôi đã bị ai bắt đi?”
Cao Phong liếc mắt nhìn người trung niên, lạnh nhạt hỏi.
“Chuyện này… chúng tôi không biết.”
“Vì là mọi người chúng tôi đều chưa từng gặp cô ấy.”
“Anh nên suy nghĩ cẩn thận, chúng ta không thể vì một người phụ nữ mà tử thương nhiều người như vậy.”
“Nếu như chúng tôi từng gặp, hiện tại chắc chắn chúng tôi sẽ giao người ra.”
Người trung niên chậm rãi lắc đầu, sau đó chăm chú nhìn Cao Phong nói, giọng điệu cũng vô cùng thành khẩn.
Vậy mà Cao Phong lại chậm rãi lắc đầu.
Hiện tại bọn chúng mới nói lời này đã không còn bất kỳ ý nghĩa gì.
Nếu như ban đầu khi Cao Phong nhờ quân đoàn lính đánh thuê Hoa Hồng gửi lời, đám người Tây Vực lập tức nguyện ý nói chuyện đàng hoàng với Cao Phong.
Sau đó có thể để Cao Phong đích thân tới tra xét một phen, như vậy đương nhiên cuộc chiến đấu này cũng có thể miễn.
Thế nhưng giờ này khắc này, hai bên đã xảy ra hỗn chiến lớn.
Hai bên mỗi bên đều có tổn thất, trên tay đã dính đầy máu tươi của đối phương.
Món nợ máu này há lại là thứ chỉ cần nói tiêu tán là có thể tiêu tán?
“Ít nói lời vô ích!”
“Vợ của tôi bị người bắt đi ngay Tây Vực này, mà Tây Vực chỉ có chừng ấy thế lực, các người lại nói các người không biết?”
“Có người chiến đấu bắt người ngay dưới mí mắt của các người, vậy mà ngay cả một chút tình hình các người cũng không biết rõ?”