“Dù sao, dù sao anh…” Lê Tiểu Quyền Lê còn muốn nói điều gì, nhưng vừa mở miệng đã bị Cao Phong trực tiếp đánh gãy lời nói.
“Anh không cần nói nữa, muốn ở hiện trường nhìn tôi giải thạch thì cũng được thôi!”
“Nhưng có một số việc, tôi sợ là sau khi các anh xem xong, thì sẽ hối hận đến mức phát điên đấy.”
Cao Phong cười lạnh một tiếng, đánh gãy lời nói của Lê Tiểu Quyền, sau đó trực tiếp để Khổng Duệ Chí đặt một khối đá đó lên trên máy giải thạch.
Lê Tiểu Quyền có chút nghi ngờ và ngạc nhiên nhìn Cao Phong, vội vàng quay đầu thấp giọng hỏi: “Cậu Hồng này, những lời nói kiêu ngạo đó của Cao Vũ là có ý gì? Vì sao sau khi chúng ta xem giải thạch xong thì sẽ hối hận?”
“Chẳng lẽ bên trong khối phế liệu đó còn có thứ gì tốt sao?”
Thương Tuấn Hồng khẽ nhíu mày, sau đó kiên định nói: “Không có khả năng đó đâu! Bên trong một khối đá thô, chỉ có thể hình thành một cái phỉ thuý mà thôi.”
“Hiện tại cho dù có cắt phỉ thuý ra, thì cũng chỉ có thể là loại phỉ thuý có tính chất chẳng ra sao cả mà thôi?”
“Cho dù anh ta có cắt ra được, may mắn thì có khả năng thể tích của phí thuỷ có thể khá lớn, những phẩm cấp đã định là chết rồi.”
Nghe được những lời cực kì tự tin như vậy của Thương Tuấn Hồng, lúc này Lê Tiểu Quyền cũng đã yên lòng.
Còn những lời nói của Cao Phong, anh ta cảm thấy coi như Cao Phong cũng chỉ đang phồng má giả làm người mập mà thôi.
“Chém gió đến mức có thể dọa chết cả ma quỷ rồi, chém gió khiến cho anh ta trở nên tốt đẹp như vậy hả! Ngược lại ông đây muốn nhìn xem, anh ta có thể cắt ra được cái gì?”
“Nếu như không thể cắt ra cái gì hoặc cắt ra mà đổ sụp, anh ta sẽ biến thành một thằng ngu!” Lê Tiểu Quyền cười lạnh lẩm bẩm nói.
“Vậy nếu như anh ta có thể cắt ra được đồ tốt nào, thì chẳng phải anh liền biến thành thằng ngu à?” Bỗng nhiên có một giọng nói thanh thuý của một cô gái vang lên.
“Cô muốn chết à?” Lê Tiểu Quyền đột nhiên quay đầu lại, nhìn về phía cô gái mặc áo đen.
“Nếu như nhà họ Lê không muốn bị tiêu diệt, thì lau miệng sạch sẽ một chút đi.” Sắc mặt của ông già trầm xuống, tiến lên một bước nhìn Lê Tiểu Quyền.
Lê gia không muốn bị diệt, liền miệng đặt sạch sẽ điểm. Lão giả sắc mặt trầm xuống, tiến lên một bước nhìn xem lê nhỏ quyền.
“Bịch bịch!”
Trên người của lão già này tản ra một khí thế lạnh lẽo như băng, vậy mà khiến cho Lê Tiểu Quyền nhịn không được phải lùi lại hai bước, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
Thương Tuấn Hồng hơi híp mắt lại nhìn lão già này mấy giây, vẫn là kéo Lê Tiểu Quyền một chút, ra hiệu anh ta dừng lại, đừng nhiều lời nữa.
Trên đài giải thạch, một nửa khối đá thô bị vứt bỏ đã bắt đầu giải ra.
Nhưng có rất nhiều người ở dưới đài cảm thấy không hứng thú lắm, ngoại trừ những người đang xếp hàng chờ đến lượt giải thạch, thì có rất nhiều những người khác đều đã rời đi, đi đến khu vực nguyên liệu thô để lựa chọn những khối đá thô.
Cao Phong vừa mới mở ra được một khối phỉ thúy Loại Pha lê từ quặng lâu năm đỉnh cấp, khiến cho trong lòng của rất nhiều người đều cảm thấy rất ngứa ngáy.
Cho nên thay vì ở đây nhìn quá trình mở một khối phế liệu, thì còn không bằng đi ra ngoài lựa chọn xem có nguyên liệu thô nào tốt không.
Rất nhanh, nửa khối nguyên liệu thô kia đã bị chặn ngang ra chém một đao, không nhìn thấy bất kì vật gì cả,
Còn tính chất thì vẫn là loại phỉ thuý phổ thông kia mà thôi.
Cao Phong cũng không gấp gáp, mà vẫn để cho sư phó giải thạh lần nữa chém một đao lên phía trên của khối đá thô.