Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 542


“Gì cơ! Cô nói cô ấy là cô gái đẹp nhất ư? Tôi còn cho rằng tôi mới chính là cô gái xinh đẹp nhất thành phố Hà Nội cơ!”


“Cô tự nói thì ai tỉnh cho cô chứ, Kim Tuyết Mai kia là người con gái được nhiều người bỏ phiếu chọn ra ngày xưa không biết đã có bao nhiêu cậu ấm giàu có ngày đêm tương tư cô ấy đâu.”


“Thế thì sao nào? Cuối cùng còn không phải giả cho một tên ăn hai sao, haizz. Người đi bên cạnh Kim Tuyết Mai bản là ông chống ăn hại kia nhi?”


“Cô dừng nói như vậy, tôi nghe bạn bè nói anh tà trước đó đã gặp Cao Phong ở biệt thự nhà họ Đường ngay cả Tổng giám đốc Bình là Liễu Gia Bình cũng phải hết sức kiêng nề Cao Phong không hề nghi ngờ, Kim Tuyết Mai và Cao Phong lại trở thành chủ đề bàn tán của mọi người xung quanh một lần nữa.


Dù sao thì Kim Tuyết Mai có nhan sắc vô cùng xinh đẹp. Hơn nữa, hôn lễ vào ba năm trước đây đã khiến cho rất nhiều người nhớ kỹ cái tên


Thậm chí có người còn suy nghĩ tới liệu hàng vạn ngọn đèn gây chấn động trong thành phố vào mấy ngày trước có phải cũng có liên quan tới Kim Tuyết Mai hay không?


Kim Tuyết Mai không di chuyển ánh mắt mà chỉ chầm chậm đi về phía trước, khi chạm mặt những vi tổng giám đốc công ty mà cô quen biết, cô sẽ khê mim cười và gật đầu chào họ.


Thoạt nhìn rất lịch sự và khiêm nhường, nhưng lại mang theo sự lạnh lùng xa cách ngàn dặm. “Xin chào, Chủ tịch Mai, mời cô cho chúng tôi kiểm tra thiệp mời!”


Nhân viên công tác phụ trách kiểm tra thiệp mới đứng lên ngay lập tức.


Cho dù cậu ta nhận ra Kim Tuyết Mai nhưng vẫn phải làm việc theo nguyên tắc, suy cho cùng buổi tiệc rượu ngày hôm nay không phải người nào cũng có thể đến tham dự.


Chỉ có người nào trong tay cầm được thiệp mời mạ vàng của Hội làm ăn Hà Nội mới có tư cách tiến vào nơi tổ chức tiệc rượu.


Kim Tuyết Mai đưa tay lấy ra một cải thiệp mới mạ vàng đặt lên trên bàn, nhân viên công tác chỉ liếc mắt nhìn qua một cái thôi rồi lập tức đứng qua một bên. “Chủ tịch Mai, mời cô!” Nhân viên công tác khách sáo nói.


Kim Tuyết Mai gật đầu, chuẩn bị cùng Cao Phong bước vào. “Ôi, thưa anh, xin hỏi thiệp mời của anh đâu ạ?”. Lúc này nhân viên công tác đưa tay ngăn cản bước chân Cao Phong. “Anh ấy là chồng của tôi, đến đây tham gia tiệc rượu với tôi.” Kim Tuyết Mai giải thích. “Chuyện này…” Nhân viên công tác bất ngờ, tiếp đó liếc mắt đánh giá Cao Phong từ trên xuống dưới một lượt, trong ánh mắt không khỏi hiện lên một tia khinh thường, có lẽ câu ta cũng đã từng nghe nói qua tên tuổi của kẻ ăn hại Cao Phong. “Chủ tịch Mai, buổi tiệc rượu giao lưu của Hội làm ăn Hà Nội chúng tôi cũng không phải là được tổ chức lần đầu. Nói như vậy, quy tắc như thế nào chắc cô cũng biết, nếu không có thiệp mời thì nhất định không thể bước vào nơi tổ chức tiệc rượu.” Nhân viên công tác trình trong nói.


Kim Tuyết Mai khẽ nhíu mày, quy tắc này đúng thật vẫn luôn có, cũng không phải chỉ nhằm vào Cao


Phong.


Dù sao những người đến tham gia tiệc lợu ngày hôm này đều là những ông bà chủ của các công ty nổi tiếng ở thành phố Hà Nội, người nào mà không có thân phận lẫn tiền tài?


An toàn của bọn họ chính là điều quan trọng nhất.


Ngộ nhớ để cho một số kẻ xấu trà trộn vào bên trong, đến lúc đó ảnh hưởng chắc chắn sẽ rất lớn.


Tóm lại, nếu những người này bị bắt làm con tin, nói không chừng có thể lấy tiền còn nhanh hơn so với đi cướp ngân hàng ấy chứ.


Tôi có thể bảo đảm cho anh ấy” Kim Tuyết Mai khẽ nhíu mày. “Cô bảo đảm? Cô bảo đảm như thế nào? Kim Tuyết Mai cô cho rằng mình là ai mà có thể thay chúng tôi đưa ra quyết định vậy?”


Đúng vào lúc này, một âm thanh cực kỳ khó chịu truyền đến


Kim Tuyết Mai hơi quay đầu, nhìn thấy một người phụ nữ mặc lễ phục màu tím nhạt, vẻ mặt kiêu căng đang bước đến về phía bên này,


Vẻ ngoài của người phụ nữ này không sánh bằng Kim Tuyết Mai, nhưng cách ăn mặc rất hở hang, thoạt nhìn hết sức gợi cảm, vì thế cho nên càng thu hút ánh nhìn hơn so với Kim Tuyết Mai.


“Tổng giám đốc Hương, cô nói thể là có ý gì?” Mắt Kim Tuyết Mai hơi nheo lại. Gần đây Từ Thanh Hương này cũng từng nhiều lần cạnh tranh với Công ty Kim Thiên.


Lúc mới đầu, cô ta còn không đầu lại được với nhà họ Kim, nhưng mấy ngày nay không biết là được một thế lực lớn nào ủng hộ đã bắt đầu phô trương thanh thé.


Từ Thanh Hương đứng thẳng người, uốn éo đi tới, hừ lạnh một tiếng nói: “Ở trong tiệc rượu không phải là chỉ có một mình Kim Tuyết Mai cô, tất cả chúng tôi cũng đều muốn đi vào. Bây giờ cô nói cô đứng ra bảo đàm phải không, vậy cô định lấy tư cách gì đề đưa ra lời đảm bảo đó?”


“Cũng không thể nghe Kim Tuyết Mai cô nói ai là người tốt thì người đó chính là người tốt. Sao thể, cô chính là quan tòa sao?” Từ Thanh Hương liếc nhìn Cao Phong, trên khỏe miệng thoáng qua một tia giàu cợt. Cuối cùng cũng nắm bắt được cô hội nhằm vào


Kim Tuyết Mai. Cơ hội như thế này cực kỳ hiếm có nha. “Cao Phong là chồng tôi, là người nhà của tôi. Tôi có thể đưa anh ấy vào” Kim Tuyết Mai khẽ cau mày, nhìn thắng Từ Thanh Hương. “Nực cười. Cô cho rằng tiệc rượu giao lưu này là tiệc gia đình của nhà cô à? Theo như lời cô nói, vậy thì nhân viên quét sân kia có quan hệ thân thích với tôi này. Có phải tôi cũng có thể đưa anh ta vào đúng không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK