“Bây giờ, ông nghĩ tôi là ai? ”
Cao Phong nhìn Mạc Nhĩ và nhẹ giọng nói.
Khi nói điều này, có rất nhiều người trong đám đông kinh ngạc, tất cả họ đều sững sờ.
Lời nói điên cuồng đến cực điểm này giống như sấm sét trên mặt đất, vang rền xuyên thủng lỗ tai của mọi người.
Một lúc sau, khi mọi người kịp phản ứng, bọn họ đều cười phá lên.
“Cậu thực sự có khả năng đó sao, ha ha ha, chuyện này thật nực cười!”
“Chỉ là một người dân Việt Nam thôi nhưng lại coi đây là toàn bộ lãnh thổ của cậu, cậu nghĩ cậu là ai?”
“Cậu nghĩ cậu đến từ Tây Vực à? Lãnh chúa mới sao? Cậu cho rằng cậu là ông chủ của khối tập đoàn Phong Hạo sao? Nói đến khối tập đoàn Phong Hạo, cậu biết chữ Phong được viết như thế nào không?”
Đám đông cười lớn chỉ vào Cao Phong và bàn tán xôn xao .
Hầu hết mọi người đều nhìn Cao Phong với vẻ khinh thường.
Trong lòng bọn họ không chỉ thấy Cao Phong đang nói đùa, mà chính Cao Phong cũng là một trò cười ở đây. Anh giống như một người bị bệnh thần kinh hơn.
Tuy nhiên, chỉ có Mạc Nhĩ là sau khi nghe thấy lời nói của Cao Phong lại không những không có một chút cười nhạo nào, mà trong mắt hiện lên vẻ suy nghĩ nặng nề. Đó là một ánh mắt nghiêm trọng chưa từng có.
“Cậu…”
Mạc Nhĩ muốn nói điều gì đó, nhưng trong cổ họng gã ta bị nghẹn giống như đang có thứ gì đó chặn lại làmgã ta vẫn không thể nói ra.
Đột nhiên trong đầu gã ta chợt hiện lên tin tức được lưu truyền ở Tây Vực.
Ông chủ bí ẩn của phong khối tập đoàn Phong Hạo là một người Việt Nam, đặc biệt là người này còn rất trẻ.
Cái tên khối tập đoàn Phong Hạo được đặt theo tên của anh ta!
Lúc này, trái tim Mạc Nhĩ lại thắt lại.
Thậm chí gã ta còn cảm nhận được sự sợ hãi đến từ cái chết.
“Cậu… Cậu tên gì?”
Mạc Nhĩ lại bước tới, hơi cúi đầu hỏi.
“Đại ca Mạc Nhĩ, tên cậu ta là Cao Phong, cậu ta là một tên ngốc.” Thái Nhĩ lắc lắc vũ khí trong tay, và nói một cách khinh thường.
“Ầm!”
Khuôn mặt Mạc Nhĩ tái đi trong chớp mắt, thậm chí trong đầu gã ta còn có tiếng ong ong.
Cao Phong!
Cao Phong!
Khỏi phải nói gì, cái tên Cao Phong cũng đủ chứng minh tất cả!
Mạc Nhĩ mở to mắt, lồng ngực của gã ta không ngừng phập phồng lên xuống dữ dội như thể gã ta vừa trải qua một cú sốc lớn.
Ngay cả khi gã ta không biết tên ông chủ của khối tập đoàn Phong Hạo là gì, nhưng mà cái tên Cao Phong này đã đủ để chứng minh hết thảy.
Mạc Nhĩ hoảng sợ, thực sự hoảng loạn.
Cho dù gã ta cũng không chắc chắn là cái tên Cao Phong đang đứng trước mặt mình này có liên quan gì với khối tập đoàn Phong Hạo hay không, nhưng cho dù chỉ có một chút khả năng nhỏ bé thì gã ta cũng không dám lộn xộn.
Không sợ việc to tát, chỉ sợ việc không may xảy ra một cách bất ngờ!
Lỡ kích động phải cái tên ác quỷ hôm đó đã chém hai trăm ngàn người thì e rằng gã ta muốn chết cũng khó!
“Đúng vậy, tôi là Cao Phong.”
“Chính là chữ Phong trong Phong Hạo.”
Cao Phong nhẹ gật đầu, trong mắt mang theo một chút giễu cợt.
Cơ mặt của Mạc Nhĩ co giật liên tục, trong lòng càng dâng lên nỗi sợ hãi kinh hoàng.
Chắc chắn là những lời nói của Cao Phong đang âm thầm gợi ý điều gì cho gã ta.
“Con mẹ nó! Cái gì mà Phong trong Phong Hạo, bây giờ tao sẽ biến mày thành tro bụi ngay lập tức!”
Thái Nhĩ khịt mũi rồi lập tức giơ súng tiểu liên nhắm vào Cao Phong.
“Dừng tay!”
Lúc này, Mạc Nhĩ đột nhiên quay lại và bất ngờ chộp lấy khẩu súng từ tay Thái Nhĩ.