Kim Ngọc Hải cũng có chút ngây ngốc. Kim Tuyết Mai thì lại trợn tròn mắt, không thể tưởng tượng nổi nhìn Cao Phong.
Nhưng sau đó một giây, Kiều Thu Vân đột nhiên bật cười, nói: “Cao Phong, cậu thật sự cho là tôi không biết sao?”
“Giá trị của biệt thự trung tâm phải lên đến vài trăm tỷ! Chỉ bằng Cao Phong cậu mà cũng có thể mua được biết thư ở đó sao?”
“Đừng nói là mua, coi như là cậu có thể đi mượn được đi, tôi cũng khâm phục bản lĩnh của Cao Phong cậu!” Kiều Thu Vân vốn dĩ không tin. “Cao Phong, đừng có nói đùa. Biệt thự trung tâm kia em cũng đã từng nghe nói qua, giá trị cũng phải hơn hai trăm tỷ…” Kim Tuyết Mai cũng có hơi ngày ngốc nói.
Khái niệm hơn hai trăm triệu nghĩa là như thế nào? Nếu đổi thành tiền giấy, có thể chất đầy cái phòng khách nhỏ này của bọn họ.
Cao Phong có thể mua được biệt thự như vậy sao? Đừng nói là mua, có mượn anh cũng không mượn nổi.
Người bình thường muốn biết được chủ nhân của biệt thự trung tâm đã là một loại hy vọng xa vời rồi. “Không nói đùa, có phải là thật hay không, mọi người đi xem xem, chẳng phải sẽ biết sao.
Cao Phong lười giải thích, xoay người trở lại, ngồi xuống ghế sa lon, rút điện thoại ra lẳng lặng nhìn.
Không phải là tiền sao, không phải là xe xịn, nhà sang trọng sao, Cao Phong anh trà nổi.
Ba người Kiểu Thu Vân ở sau lưng lại một lần nữa rơi vào mơ hồ. . Ngôn Tình Hài
Trong phòng khách, tất cả yên lặng như tờ. Dường như là một cây kim rơi xuống mặt đất cũng có thể nghe tiếng rõ ràng. “Cậu thật sự không nói đùa?” Kiều Thu Vân yên lặng hỏi lâu, trợn mắt nhìn Cao Phong hỏi, Mà lần này, Cao Phong không thèm phản ứng lại bà ta, thậm chí ngay cả nghiêng đầu cũng không. “Nếu như cậu thật sự có thể cho tôi ở trong biệt thự trung tâm thì tôi sẽ, tôi sẽ.” Kiều Thu Vân trơn tròn hai mắt, nhưng lại không tìm được từ ngữ thích hợp để mở miệng. “Sau này bớt làm phiền tôi một chút, coi như đã là giúp tôi rồi.” Cao Phong trả lời, giọng nói đầy cứng rắn.
Kiểu Thu Vân sững sở một chút, sau đó cũng không kịp tức giận, nắm lấy chìa khóa trên bàn. “Đi thôi. Chúng ta đi xem ngay lập tức đi!” Kiều Thu Vân nói với Kim Ngọc Hải. “Cũng đã muộn thế này rồi.” Kim Ngọc Hải có chút không tình nguyện.
Đi Kiều Thu Vân nhéo tại Kim Ngọc Hải, sau đó lại quay đầu nhìn về phía Kim Tuyết Mai hỏi: “Tuyết Mai, con có đi hay không?”
“Con không đi!” Kim Tuyết Mai không hề do dự mà cự tuyệt, đi tới bên cạnh ghế sa lon ngồi xuống.
Cô thích Cao Phong, nhưng không phải là bởi vì
Cao Phong mua được biệt thự.
Cho nên chuyện này, cô không cần phải đi chứng thực ngay bây giờ làm gì cả. Còn Kiểu Thu Văn kéo theo Kim Ngọc Hải chạy tới khu biệt thự Phương Đông suốt cả đêm
Lúc này, trong lòng Kiểu Thu Vân vừa khẩn trưởng lại vừa thấp thỏm, còn có chút hơi mong đợi.
Nếu thật sự có thể ở trong một căn biệt thự trị giá hơn hai trăm tỷ, vậy thì gia đình bọn họ…
Kiểu Thu Vân càng nghĩ càng kích động, nhưng lại cảm thấy có chút không thực tế.
Bà ta thật sự không dám tin, Cao Phong có thể lấy ra hơn hai trăm tỷ để đi mua biệt thự, đây quả thực là chuyện lạ trên đời. “Cao Phong, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?” Kim Tuyết Mai bắt đắc dĩ nhìn Cao Phong. “Người nhà Khúc Đại Minh tới đây, anh liền đem tăng biệt thự cho cậu ấy. Dù sao thì chúng ta cũng có cái tốt hơn rồi.”
“Đại Minh và anh quan hệ rất tốt, rất hiểu ý nhau. Một ngôi biệt thự thôi chẳng tính là gì cả.” Cao Phong giải thích,
Kim Tuyết Mai gật đầu một cái. Trước đó, cô đã tận mắt chứng kiến tình cảm giữa Khúc Đại Minh và Cao Phong trong phòng tập Phong Minh.
Chỉ có điều là cô quả thực không ngờ được rằng, ngôi biệt thư máy trăm tỷ ở trong miệng Cao Phong lại chẳng đáng là gì. không phải trước kia Cao Phong từng nói, biệt thự kia vẫn còn chưa thanh toán xong sao? Bây giờ lại thẳng tay tặng cho người khác?
Nghĩ tới đây, trong lòng Kim Tuyết Mai cũng có chút mong đợi, chùm chìa khóa mà Cao Phong lấy ra, đến cuối cùng có phải là biệt thự trung tâm ở khu Phương Đông hay không?
Kim Ngọc Hải lái xe chở Kiều Thu Vân trở lại khu biệt thự Phương Đông lần nữa.
Cho dù dựa theo bảng chỉ đường nhưng cũng phải mất rất nhiều thời gian, bọn họ mới tìm được chỗ của biệt thự trung tâm. “Hà… Trời ơi, đây mà là nhà sao?”
Xe còn chưa tới bên cạnh, Kiều Thu Vận đã không nhịn được kêu lên một tiếng.
Ánh mắt có thể nhìn thấy biệt thự trung tâm này cực kỳ nổi bật, chiếm diện tích vô cùng lớn.
Trước kia Kiều Thu Vân cảm thấy diện tích của những căn biệt thự ở phía ngoài kia đã rất lớn rồi, nhưng mà bây giờ so sánh với biệt thự trung tâm này, khác xã nhau một trời một vực. Chỉ nói đến diện tích thôi, biệt thư trung tâm này đã lớn hơn gấp mấy lần so với những căn biệt thự ở phía ngoài rồi. Thậm chí là hai mươi lần ấy chứ.