“Chỉ cần cô Tuyết Mai không xuống núi, thì chắc chắn không ai có thể làm tổn thương tiểu thư được, cho dù là phi cơ trực thăng, cũng đừng nghĩ đến việc phá lớp phòng thủ của bọn họ mà xông vào.”
Nói tới đây, Trọng Dương Bình dừng một chút, nói: “Cao Phong đối với tiểu thư thật là vô cùng quý trọng, cậu ta không hề xem nhẹ điều gì, mà luôn cảnh giác để bảo vệ cho tiểu thư.”
Diệp Thiên Long khẽ gật đầu, trong lòng rất là vui mừng.
Ông ta thực sự không cần Cao Phong phải có tiền có quyền có thế, chỉ anh thật lòng yêu Kim Tuyết Mai và đối xử thật tốt với Kim Tuyết Mai. Chỉ cần như vậy là đủ rồi.
“Còn về phía nhà họ Lê với nhà họ Thương kia, tôi không quan tâm tới mấy người đó lắm, nhưng nếu bọn họ thật sự dám ra tay trước với Cao Phong thì…”
“Ngày mai, cậu lập tức xử lý chuyện này cho tôi, càng nhanh càng tốt. Hiểu ý tôi chứ?” Diệp Thiên Long giao mệnh lệnh mới cho Trọng Dương Bình.
“Tổng giám đốc Diệp, Lê Tiểu Quyền chính miệng nói nếu thực sự Cao Phong có bản lĩnh lớn như vậy thì hãy khiến cho anh ta quỳ trước mặt Cao Phong.” Trọng Dương Bình khẽ lắc đầu, không nói nên lời với những công tử chỉ biết ăn chơi trác tán này nữa rồi.
Xét về tuổi tác thì bọn họ cũng không chênh lệch nhau mấy nhưng sao Cao Phong lại có thể ưu tú như vậy? Còn những người kia thật đáng hổ thẹn làm sao.
“Thật sao? Còn có những yêu cầu kỳ quái đến như vậy à?” Diệp Thiên Long nhàn nhạt hỏi.
“Đúng là vậy ạ, nếu cậu ta muốn như vậy thì chúng ta cứ thỏa mãn cậu ta.” Trọng Dương Bình gật gật đầu.
“Được! Thỏa mãn cậu ta đi!” Diệp Thiên Long khóe miệng hơi hơi cong lên.
Lúc đầu, không nghĩ nhà họ Lê cùng với nhà họ Thương lại nhục nhã đến như vậy, nhưng chính bọn chúng đều tự mình đưa ra loại yêu cầu này. Hay lắm, vậy thì đích thân ông sẽ làm người tốt thành toàn cho bọn họ vậy.
“Việc này, được!” Trọng Dương Bình đáp lại.
“Nếu không có việc gì nữa thì cậu lui xuống đi, phải nhớ chú ý Cao Phong nhiều đấy.” Diệp Thiên Long híp đôi mắt lại nói.
Tuy nhiên, Trọng Dương Bình không vội vã rời đi, anh đứng lại một lúc, như có việc gì muốn nói nhưng lại thôi.
“Có chuyện gì thì nói thẳng.” Diệp Thiên Long nhàn nhạt nói.
“Tổng giám đốc Diệp, Trọng Bình cảm thấy mục đích lớn nhất của Cao Phong đến thủ đô kỳ thực chính là muốn thương lượng với nhà họ Giang. Chỉ cần nhà họ Giang không nhúng tay vào chuyện của thành phố Đà Nẵng, thì việc thu phục nhà họ Cao bằng quyền lực của Cao Phong thì hẳn là chẳng có việc gì khó cả.”
“Mặc dù đã nói như vậy, tại sao chúng ta không trực tiếp giúp Cao Phong đàn áp nhà họ Cao, giúp anh ta nhanh chóng ngồi lên vị trí gia chủ?”
Trọng Dương Bình nói ra hết những nghi hoặc trong lòng mình bấy lâu.
Theo ý kiến của Dương Trọng Bình thì yêu cầu của Cao Phong, kỳ thật là vô cùng đơn giản.
Cho nên Trọng Dương Bình thật sự không rõ Diệp Thiên Long vì cái gì mà không trực tiếp Cao Phong hoàn thành kế hoạch nhanh một chút, ngược lại còn rất thong thả, nhẹ nhàng, không vội không vàng từ từ từng bước.
Giống như là, cố ý để Cao Phong ở thành phố một thời gian vậy.
“Ăn miếng trả miếng, phải đi từng bước một. Muốn mọi chuyện càng dễ dàng hơn thì càng phải tỉ mỉ mọi thứ một chút.”
“Muốn dễ dàng thành công thì cần phải trau chuốt từng bước đi. Giờ cậu hiểu rồi chứ.” Diệp Thiên Long nở nụ cười đầy ẩn ý.
“Ngay từ đầu, chúng ta không thể giúp Cao Phong một cách quá rõ ràng được, bằng không mọi chuyện sẽ bại lộ tất thảy.”
“Thứ hai, tôi nghĩ cậu cũng nhìn ra được, tôi thực sự muốn cho Cao Phong cơ hội để thể hiện bản thân, tự chính tay cậu ấy có thể giành lấy mọi thứ.”
“Chỉ có như vậy, cậu ta mới có thể tự mình đứng vững giữa xã hội đen tối này được. Việc chiến thắng giành lấy thành phố Đà Nẵng và nhà họ Cao chỉ là chuyện nhỏ.”
“Đến lúc đó, nguyện vọng thâu tóm được Đà Nẵng của cậu ta thành hiện thực, chắc chắn sẽ đối chúng ta sẽ có thêm nhiều lợi ích.”
Diệp Thiên Long một lần nói ra hết tất cả, khiến cho mọi khúc mắc trong lòng Trọng Dương Bình như được thông suốt tất cả.
Thế nhưng, điều Trọng Dương Bình nghi hoặc nhất chính là tại sao Diệp Thiên Long lại xem trọng Cao Phong nhiều đến như vậy?
“Tổ tiên nhà họ Cao, thật sự có tầm nhìn xa trông rộng.”
“Bọn họ từ bỏ việc cùng với bên này phân tranh thủ đô, mà di chuyển sang ở thành phố Đà Nẵng cắm rễ phát triển tại đấy, không hề nhúng tay vào việc tranh chấp ở thủ đô, biết lấy lùi làm tiến nên mới có thể phát triển tốt như vậy. Bởi thế nhà họ Cao mới an nhiên mà sống được tới nay.”