“Chuyện gì vậy? Chẳng lẽ cô ta yêu anh Phong từ cái nhìn đầu tiên?” Thương Tuấn Hồng trừng lớn mắt, hỏi.
“Chỉ có thể giải thích bằng cách này thôi, nhưng tôi đảm bảo cô ta sẽ không dùng chuyện này ra mà đòi dây dưa với anh Phong, nếu không tôi sẽ không để yên cho cô ta.” Lê Tiểu Quyền nhíu chặt lông mày, càng nghĩ càng cảm thấy khó hiểu.
Thương Tuấn Hồng cũng nhíu chặt đôi mày lại, mở cửa bước vào phòng, nói: “Mọi người trong ngành đều đồn rằng Lâm Chí Linh thanh thuần ngoan ngoãn, từ khi ra mắt không có scandal, nhưng sao tôi cứ cảm thấy không đúng lắm, có điểm không đáng tin ở đây, nếu cô ta giống như người ta đồn vậy thì sao có thể chủ động như vậy?”
Mà Lê Tiểu Quyền lúc này đã nằm trên giường.
“Fuck, hiện tại tôi đang không hiểu một chuyện.”
“Lâm Chí Linh đã muốn giúp chúng ta, tôi trả cô ta mười triệu, cô ta cũng không có lấy.”
“Vừa nghe nói người cô ta phục vụ là anh Phong, liền không lấy một đồng, lập tức đáp ứng ngay.”
“Cậu nói xem, khuôn mặt của tôi và anh Phong có gì khác nhau, tôi kém anh Phong về điểm gì?” Lê Tiểu Quyền càng nghĩ càng cảm thấy uất ức.
“Ha ha ha!” Thương Tuấn Hồng cười ha ha nói: “Cút đi, cậu mà đòi so sánh với anh Phong sao?”
“Ngủ, ngủ, ngày mai không chừng anh Phong sẽ đến cảm ơn chúng ta nữa ấy chứ.” Lê Tiểu Quyền ốm lấy cái gối, nặng nề chìm vào giấc ngủ.
. . .
Trong phòng Cao Phong.
“Ưm, loại rượu này không ngờ lại mạnh đến như vậy?” Cao Phong nằm trên giường lăn qua lăn lại, trong đầu chỉ còn một mảnh mơ hồ, làm thế nào cũng không chìm vào giấc ngủ được.
Cảm thấy toàn thân nóng nực, liền trực tiếp cởi vài cúc áo ra.
Bỗng nhiên, Cao Phong nghe được, trong phòng tắm truyền đến tiếng nước tí tách tí tách, giống như có người đang tắm rửa bên trong.
Cao Phong căn bản không chú ý đến chuyện đó, chỉ cảm thấy đầu vô cùng đau, miệng lưỡi đều khô khốc.
Tuy nhiên, anh cố mở cúc áo ra lại không thể mở được.
Lúc này, ở phía đằng sau, Cao Phong cảm nhận được một bàn tay nhỏ bé, lạnh lạnh nắm lấy tay mình.
Uống quá nhiều rượu khiến cơ thể anh vô cùng nóng bức, lúc này lại có được một cái ôm mát lạnh, loại cảm giác này khiến anh có chút luyến tiếc không muốn rời đi.
Hiện tại, Lâm Chí Linh mặc một chiếc áo tắm màu trắng, nhẹ nhàng đứng bên cạnh giường.
Dáng người cao gầy, cơ thể hoàn mỹ.
Mái tóc hãn còn ướt sũng xõa trên vai, càng làm tăng thêm vẻ đa tình.
Làn da trắng sáng vừa tắm xong trông vô cùng mịn màng, căng bóng, giống như bạch ngọc.
Lâm Chí Linh thở hắt ra một hơi, cổ vũ chính mình, nói: “Để em đến giúp anh!”
Cao Phong nghe thấy có tiếng nói liền sửng sốt, bắt bản thân phải mở to mắt, vừa mở mắt liền thấy Lâm Chí Linh đứng bên cạnh.
Lâm Chí Linh thấy vậy ánh mắt liền không dám nhìn thẳng vào anh,quay mặt đi chỗ khác, gương mặt liền ửng hồng.
Bởi vì chất cồn nên đầu óc hiện tại của Cao Phong chếch choáng mơ hồ, không suy nghĩ được gì.
Anh căn bản không thể hiểu được, tại sao Lâm Chí Linh lại xuất hiện trong phòng, còn mặc cả bộ đồ tắm nữa.
Thậm chí, anh còn mơ hồ không biết mình đang nằm ở đâu.
Cao Phong đưa tay lên vỗ trán, sau đó lại nhắm mắt lại.
Mà lúc này bàn tay nhỏ bé của Lâm Chí Linh bắt đầu chậm rãi cởi từng nút áo của Cao Phong xuống.
Động tác trúc trắc, nhưng lại rất thong thả.
“Ưm! Nóng!”
Cao Phong than một câu, sau đó kéo mặt lạ trên mặt xuống, tùy tiện vất sang một bên.
“Trời ơi!”
Lâm Chí Linh nhìn thấy như vậy, nháy mắt liền cứng đờ.
Cao Phong vào lúc này, không còn giống với dáng vẻ lúc trước?
Nói thật lòng, so với những sao nam cô ta từng gặp mặt, khí chất, vẻ ngoài của anh vượt trội hơn hẳn.
Hơn thế nữa, những người đàn ông trong giới nghệ thuật chủ yếu dựa vào mỹ phẩm để nâng cao vẻ đẹp của mình.
Mà trên mặt Cao Phong lại không hề có một chút trang điểm nào, toàn bộ đường nét trên khuôn mặt đều chân thật, vẻ đẹp này đã đâm thẳng vào trái tim Lâm Chí Linh.