Phạm Thanh Nhiên nói ra lời từ tận đáy lòng, tự nhiên thấy không thoải mái.
Trần Ngọc Tâm lặng lẽ ngẩng đầu lên, cũng nhìn chằm chằm vào Cao Phong, bĩu môi một cái, nhưng cảm thấy thân phận mình thấp kém, không có tư cách nói chuyện nên chẳng biết làm gì khác ngoài giữ im lặng.
“Nhưng mà cũng chẳng sao hết, cho dù anh ấy muốn đảm đương trách nhiệm nặng nề đến đâu, tôi cũng sẽ giúp đỡ anh ấy!”
Đột nhiên, Phạm Thanh Nhiên nở một nụ cười đầy thâm ý, quay lại nói với hai cô gái còn lại.
Lâm Hướng San có hơi do dự nhưng vẫn hỏi: “Cao Vũ chấp nhận cô rồi sao?”
“Vẫn chưa, nhưng cũng sắp rồi!” Phạm Thanh Nhiên trả lời không chút do dự, vô cùng kiêu ngạo.
Nghe thấy Phạm Thanh Nhiên nói vậy thì Lâm Hướng San và Trần Ngọc Tâm đều sững sờ, nhìn nhau không nói gì.
Nhưng trong lòng lại ao ước được như Phạm Thanh Nhiên.
Khu kinh doanh Kiên Thành ngày càng náo nhiệt.
Sau khi các ngôi sao lên sân khấu thì bầu không khí náo nhiệt ấy kéo dài mãi không ngừng.
Sự nhiệt tình của mọi người đều bùng cháy.
“Sao anh Phong không xuống?”
Không biết Lê Tiểu Quyền chạy lên từ bao giờ, uống rượu nên mặt hơi ửng hồng, lúc này đang mỉm cười hỏi Cao Phong.
“Uống bao nhiêu rồi hả?” Cao Phong xua tay.
“Không nhiều, chỉ một chút xíu thôi, tửu lượng của tôi tốt lắm, tùy tiện rót vài ly!” Lê Tiểu Quyền cười ha ha.
Cao Phong không muốn thảo luận vấn đề này thêm nữa, cau mày nói: “Bỏ dự định rải bao lì xì đi.”
“Tôi đã nghĩ lại rồi, hiện trường có quá nhiều người, nếu như cứ thả từ trên cao xuống thì sẽ rất dễ xảy ra hỗn loạn.”
“Chẳng may gây ra vấn đề dẫm đạp lên nhau thì chuyện tốt lại hóa chuyện xấu.”
Lúc này hiện trường có nhiều người như vậy, vạn nhất có người ngã ra đấy thì đứng nên cũng vô cùng khó khăn, mỗi người dẫm một cái cũng có thể dẫm chết người.”
“Ha ha, anh Phong, tôi tính hết cả rồi, tôi sai người thiết kế chương trình, lát nữa trên màn hình sân khấu sẽ xuất hiện một mã QR.”
“Chỉ cần quét mã đó thì có thể đi vào khu vực được đánh dấu, nhân viên nào được đánh dấu đều sẽ được chia một bao lì xì hai tỷ.”
“Tiền lì xì này á, tôi đã chuẩn bị năm cái, đánh dấu tại hiện trường rồi trực tiếp trả thưởng luôn.” Lê Tiểu Quyền cười hì hì, nói cứ như đang tranh công cái gì đó.
“Ý tưởng này không tệ, năm cái hơi ít, chuẩn bị mười cái đi.” Cao Phong suy nghĩ một chút rồi nói.
“Không thành vấn đề.” Lê Tiểu Quyền gật đầu.
Cao Phong không nói gì nữa, lại nhìn về phía sân khấu.
Sáu cô gái xinh đẹp ăn mặc hơi mỏng manh, vừa nhảy xong một bài, đang chuẩn bị xuống sân khấu.
“Hình như tôi từng thấy nhóm nhảy này trên tivi thì phải?” Cao Phong ngẫm lại.
“Đúng vậy, anh Phong, tôi tốn không ít tiền để mời họ tới đó, nhưng mà đấy đều là tiền của tôi, không dùng đến tiền của khu kinh doanh Kiên Thành đâu.” Lê Tiểu Quyền cười nói.
Cao Phong khẽ gật đầu, đang chuẩn bị nói gì nữa thì lại thấy một cô gái chậm rãi đi lên sân khấu.
Theo từng bước chân của cô gái này, bầu không khí ầm ĩ rộn ràng ở hiện trường bỗng nhiên trở nên yên tĩnh lại.
Những người đàn ông ở đó đều nghển cổ lên, không ngừng bật cao để nhìn lên sân khấu.
Ngay cả Cao Phong cũng thất thần trong nháy mắt.
Cô gái này quả thực vô cùng hoàn mỹ.
Có vẻ tầm ba mươi tuổi, chính là thời điểm một đóa hoa nở rộ xinh đẹp nhất, bớt chút ngây ngô của thiếu nữ, thêm mấy phần chín chắn phong tình.
Khiến người ta nảy sinh cảm giác bị mê mẩn quyến rũ.
Mái tóc dài màu vàng nhạt óng mượt, buông tự nhiên ở phía sau.
Cô ấy mặc một chiếc váy ngắn màu trắng đính hạt lấp lánh, mà chiếc váy ấy miễn cưỡng lắm mới dài đến đầu gối.
Đôi mắt đẹp cực kỳ trong veo, long lanh rung động lòng người, hàng lông mày tinh xảo như lá liễu.
Nếu chỉ bàn luận về khuôn mặt thì cô gái này có khi còn đẹp hơn cả Kim Tuyết Mai đến một nửa.
Có cả dáng người như ma quỷ, khiến người ta phải đặc biệt chú ý đến chính là đôi chân thon dài tinh tế, hoàn mỹ không có bất cứ vết thâm sẹo nào.