Gorden hơi do dự, sau đó trừng mắt với Cao Phong một cái: “Con mẹ nó coi như vận may của mày tốt!”
Giọng nói vừa ngừng, Gorden vẫn không làm trái ý của Ruth, ném hơn mười điếu thuốc xuống đất.
“Anh yêu, anh thật tốt.”
Ruth cười ha ha, trực tiếp ôm lấy Gorden.
Gorden thuận tay ôm lấy mông Ruth, sau đó mới chậm rãi nhìn về phía Cao Phong.
“Cao Phong, mày đừng giãy dụa nữa.”
“Mày thành thật chuyển tiền, chúng ta có thể từ từ nói chuyện.”
“Nếu không hai người phụ nữ trong phòng này phải chết, người vợ mang thai của mày cũng phải chết!”
Trên gương mặt Gorden là nụ cười mỉa, vênh mặt hất hàm sai khiến với Cao Phong.
“Mày cũng nghe kỹ cho tao.”
“Nếu bọn họ xảy ra chuyện gì không hay, còn có mày, chúng mày nữa, đều phải chết!”
“Trong ngàn dặm quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu này, đều bị san thành đất bằng!”
Cao Phong bị mười mấy người đè chặt, vẫn gầm thét như cũ.
“Mày? Chỉ dựa vào mày sao?”
“Mẹ nó ở Việt Nam mày có không ít lực lượng, nhưng nơi này là Tây Vực!”
“Chỉ là thương nhân có chút vận may tốt mà thôi, con mẹ nó mày có năng lực gì chứ?”
“Cho dù ông đây không bắt người của mày, mày ở Tây Vực có thể làm khó được tao sao? Hay là nói ở Tây Vực có thế lực của mày sao?”
Trên mặt Gorden tràn ngập trào phúng và khinh thường, căn bản không để Cao Phong vào lòng.
“Tao có ba trăm nghìn binh sĩ.”
Bỗng nhiên Cao Phong ngẩng đầu, nhìn Gorden nghiến răng nói.
“Chó má mày đang khoác lác sao?”
“Ông đây có ba trăm nghìn binh sĩ, nếu không phải sáng nay ông đây tỉnh dậy sớm, đã có sáu trăm nghìn rồi.”
Gorden cười lạnh, vẫn vô cùng khinh thường lời Cao Phong nói.
Anh ta thậm chí còn cảm thấy, những lời này của Cao Phong hoàn toàn là đang nằm mơ.
“Con mẹ nó mày ít khoác lác đi, nếu mày thực sự có gan, thì kéo ba mươi nghìn người tới đây cho ông xem trước.”
Gorden vươn tay vỗ mặt Cao Phong, trên mặt tràn ngập trào phúng.
Cao Phong không nói chuyện với Gorden nữa, mà chậm rãi quay đầu nhìn thoáng qua xung quanh.
Sâu trong đôi mắt ẩn chứa ý tứ hàm xúc đặc biệt.
Thành hay bại, vậy thì phải xem bước này của kế hoạch.
“Mày phải biết được một chuyện, tao muốn mày chết, vậy thì mày phải chết!”
“Bất cứ lúc nào, đều có thể khiến mày chết!”
Gorden cười mỉa ha ha, vươn tay vuốt mặt Cao Phong.
“Tao muốn mày chết, cũng có thể khiến mày chết bất cứ lúc nào.”
Cao Phong chậm rãi ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Gorden một cái.
“Mày lấy đâu ra tự tin mà nói với ông đây những lời này?”
Gorden cười mỉa, cười nói với Cao Phong.
“Tao nói cho mày biết, hôm nay mày…”
“Lạch cạch!”
Gorden còn chưa nói hết câu, bỗng nhiên cúi đầu xuống.
Bởi vì lúc này đang có một thành viên của quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu, cầm súng chĩa họng súng tối đen lên trán ông ta.
Trong lòng thành viên của quân đoàn lính đánh thuê đẫm máu ở xung quanh căng thẳng, lúc này muốn rút súng.
“Người nào dám cử động, bây giờ tao bắn chết anh ta!”
Ngay sau đó, người thanh niên cầm súng chĩa về phía Gorden hừ lạnh với mọi người một tiếng.
Lần này những người khác không dám kích động.
“Cút đi!”
Cao Phong quát lớn một tiếng, đột nhiên xoay người đụng ngã mấy người bên cạnh đi.