Phản ứng đầu tiên chính là nghĩ Cao Phong đang nói đùa.
Bây giờ ở trong thủ đô, nhà họ Phạm là đối tác của khu kinh doanh Kiên Thành, sao Cao Phong lại muốn đánh nhau với nhà họ Phạm chứ?
Nhưng ông ta lại thấy Cao Phong nói vô cùng nghiêm túc, không có chút xíu đùa giỡn nào.
“Cậu Phong, đã xảy ra chuyện gì?” Khổng Duệ Chí nuốt một ngụm nước bọt, không nhịn được nhỏ giọng hỏi.
“Có chút phức tạp, ông chỉ cần đợi nhận tin của tôi là được.” Cao Phong nhẹ giọng trả lời.
Khổng Duệ Chí hơi do dự, vẫn hỏi tiếp: “Không thể bàn bạc sao?”
“Không thể bàn tiếp.” Cao Phong gật đầu.
“Được, vậy chúng tôi chờ tin từ cậu.” Khổng Duệ Chí đồng ý luôn.
Sau khi cúp điện thoại, Cao Phong ngồi trên ghế nằm ở sân thượng, tư thế lười biếng, cầm bao thuốc lá trong tay.
Anh không biết, Phạm An Quốc có trở nên hồ đồ trước mấy lời của Phạm Thanh Nhiên mà thực sự thuận theo lời cô ta hay không.
Nhưng anh không thể không chuẩn bị kỹ càng trước.
Ngộ nhỡ đầu óc Phạm An Quốc thực sự úng nước rồi thì anh cũng không đến nỗi tay chân luống cuống, không biết làm thế nào.
Vì vậy, anh phải làm ba bước chuẩn bị.
Đầu tiên, để Lâm Vạn Quân theo dõi tình hình của các chi nhánh của khối tập đoàn Đế Phong ở mỗi thành phố, một khi nhà họ Phạm không trợ giúp nữa thì có nghĩa là nhà họ Phạm thực sự ra tay với bọn anh.
Thứ hai, sau khi xác nhận nhà họ Phạm sẽ động thủ thì Cao Phong sẽ không khoan nhượng chút nào nữa, đưa mấy người Kim Tuyết Mai ra nước ngoài rồi sắp xếp cho bọn họ ở một nơi an toàn.
Thứ ba, dùng toàn lực tấn công nhà họ Phạm, cá chết lưới rách với họ, lần này, cho dù Phạm An Quốc quỳ xuống cầu xin anh thì anh cũng phải giết chết cả nhà họ Phạm.
Anh đã cho ông ta cơ hội từ sớm rồi.
Nếu Phạm An Quốc liều mình làm bừa thì ông ta sẽ phải trả cho sự hồ đồ của mình một cái giá thật lớn.
Bây giờ, phải xem nhà họ Phạm muốn lựa chọn thế nào.
Nếu nhà họ Phạm không có hành động gì thì Cao Phong cũng sẽ không làm gì cả.
Còn nhà họ Phạm mà dám động thì Cao Phong sẽ dùng toàn bộ sức lực liều mình chống lại.
Vì thế, bây giờ Cao Phong đang đợi, chờ đợi tin tức từ phía Lâm Vạn Quân.
Trong nháy mắt, toàn bộ thành phố Hà Nội lâm vào tình trạng báo động lần thứ hai.
Tuy rằng rất nhiều người không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì nhưng bọn họ vẫn nhận thấy được có gì đó không bình thường.
Ngay cả Liễu Tông Trạch đang đi du lịch với Cao Mỹ Lệ cũng vội vã tách nhau ra, tìm Long Tuấn Hạo nghe ngóng sự tình.
Mặc dù Cao Mỹ Lệ vô cùng quan trọng với anh ta nhưng Liễu Tông Trạch vẫn biết phân biệt nặng nhẹ, ít nhất sẽ không để mình lạc lối trong ôn nhu hương.
…
Cùng lúc đó.
Nhà họ Phạm ở thủ đô, Phạm An Quốc lại đứng ngồi không yên.
Cao Phong đánh Phạm Thanh Nhiên, ông ta cũng chẳng có cách gì.
Còn đối với việc thu hồi trợ giúp của ông ta với Cao Phong, quay lại giúp Cao Anh Hạo thì hoàn toàn không có khả năng.
Chuyện này, Phạm An Quốc nói cũng không làm được gì.
Nhưng bây giờ Phạm Thanh Nhiên đã đắc tội Cao Phong mất rồi, Phạm An Quốc muốn gọi điện thoại cho Cao Phong nhưng lại không biết nói thế nào.
Vì vậy mà Phạm An Quốc cứ chần chừ mãi, cuối cùng gọi điện thoại cho Diệp Thiên Long.
Dù sao thì trong lòng ông ta, địa vị của Cao Phong kém xa nhà họ Diệp.
Chỉ cần nhà họ Diệp không nhúng tay vào thì cho dù Cao Phong tức giận đến đâu thì cũng không ảnh hưởng gì tới nhà họ Phạm lắm.
“Alo?” Giọng nói hững hờ của Diệp Thiên Long vang lên.
“Alo, gia chủ Thiên Long, tôi có chút việc, không biết có nên báo lại cho ông biết không.” Phạm An Quốc hơi khom người xuống, giọng điệu và thái độ vô cùng kính cẩn.
Nhưng Diệp Thiên Long chẳng nói câu gì, chỉ lẳng lặng nghe.
Chính là thái độ ông thích nói thì nói, tôi chẳng quan tâm.