Cú đánh nhắm mục tiêu đẹp mặt của Quách Thành Doanh đã nhanh chóng chinh phục không ít người.
Mặc dù Nam Phương Minh Nguyệt cao ngạo như thế, nhưng lúc này ánh mắt lại như đông cứng lại.
Cho dù là tư thế chơi bóng của Quách Thành Doanh, hay là cách anh ta đánh bóng thì nhìn vào vẫn thấy cực kỳ chuyên nghiệp.
“Chẳng lẽ mình vừa bị làm bẽ mặt sao?”
Nam Phương Minh Nguyệt nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.
Sau khi lẩm bẩm những lời này, Nam Phương Minh Nguyệt nhìn về phía Cao Phong.
Lần trước, khi cô ta đua xe với Dương Tuấn Minh, Cao Phong là người giúp cô ta chiến thắng, nên lần này…
Nam Phương Minh Nguyệt vẫn chưa nhận ra, trong tiền thức của cô ta đã sinh ra một loại suy nghĩ muốn phụ thuộc vào Cao Phong.
Tuy nhiên, Nam Phương Minh Nguyệt nhanh chóng gạt suy nghĩ của mình sang một bên.
Kỹ năng lái xe của Cao Vũ không tồi, nhưng trong lĩnh vực bi-a này, anh còn thua cả Nam Phương Minh Nguyệt thì làm sao có thể đánh thắng Quách Thành Doanh đây?
Hơn nữa, Nam Phương Minh Nguyệt cũng không tin, Cao Phong không chỉ lái xe giỏi mà còn có thể đánh bi-a tốt.
“Bốp!”
Lại một tiếng giòn tan vang lên, Quách Thành Doanh lại đánh một quả bi-a có màu sắc rơi trúng lỗ.
Tiếp đến, toàn bộ khu thi đấu đều trở thành màn biểu diễn cá nhân của Quách Thành Doanh.
Xoay bóng, đánh xa, đánh biên, cản phá,…
Lần lượt những kĩ thuật khó nhất trong chơi bi-a đều được Quách Thành Doanh thực hiện một cách dễ dàng.
Nam Phương Minh Nguyệt không thể không thừa nhận, kĩ thuật của chính mình không bằng Quách Thành Doanh.
Nhìn thấy toàn bộ những quả bi-a có màu sắc bị đánh rơi vào trong túi, tất cả nam nữ đứng xung quanh đều kinh ngạc, tán thưởng.
Mà trong lòng của Nam Phương Minh Nguyệt cũng chùng xuống một chút.
Nếu thua, cô ta sẽ phải đi cùng Quách Thành Doanh đế quán bar uống rượu.
Nam Phương Minh Nguyệt không lo lắng cho sự an toàn của chính mình, nhưng cô ta cũng không muốn đi uống rượu cùng một người đàn ông xa lạ.
Tuy nhiên, nhìn vào kỹ thuật của Quách Thành Doanh, chắc chắn là anh ta muốn đánh cho tất của quả bi-a có màu sắc rơi vào lỗ.
Không ngoài dự đoán, toàn bộ quả bi-a có màu sắc đều đã bị anh đánh rơi xuống lỗ.
Chỉ cần Quách Thành Doanh đánh quả bi-a số tám màu đen rơi trúng túi nữa thôi là anh ta đã thắng trận đấu này.
Nhưng mà lúc này, khi Quách Thành Doanh đánh xong quả bi-a có màu sắc cuối cùng trên bàn, thì trên bàn còn có một quả bi-a cái màu trắng, một quả bi-a số tám màu đen và cách đó một đoạn là quả bi-a có màu sắc và hoa văn.
Trong tình huống này, tất cả mọi người đều đoán Quách Thành Doanh muốn đánh xoáy lui? Nhưng mà Quách Thành Doanh không hề hoảng sợ mà thay vào đó, anh ta đứng thẳng dậy, giơ cây gậy lên.
Một đầu gậy hướng lên trên, đầu còn lại nhắm ngay vào quả bi-a cái màu trắng.
“Trời ạ, anh Thành Doanh muốn đánh một cú nảy bóng sao?”
“Độ khó của kỹ thuật này khá cao, không biết anh ấy có thể thực hiện được hay không…”
“Nếu anh Thành Doanh mà không thể làm được thì không ai có thể.”
Nhìn thấy tư thế của Quách Thành Doanh, rất nhiều người không khỏi xôn xao bàn tán.
“Nảy bóng chính là kỹ thuật dùng gậy đánh bi cái từ phía trên xuống để làm cho bi cái nhảy tránh chướng ngại vật.
Tuy nhiên, để làm được như vậy là vô cùng khó.
Không chỉ phải nhảy qua bóng chướng ngại vật mà còn phải đánh trúng số quả bi-a số tám màu đen, đây là điều hoàn toàn khó thực hiện.
Trên thực tế, ngược lại nếu đánh một cú xoáy lui sẽ an toàn hơn.
Tuy nhiên, Quách Thành Doanh không có quan tâm, anh ta vẫn sẵn sàng thực hiện đánh khiêu cầu. Một khi đánh thành công được cú khiêu câu thì chắc chắn sẽ thu hút được sự cô vũ của khán giả.
Quan trong hơn, anh ta cũng muốn thể hiện kỹ năng chơi bi-a của mình trước mặt Nam Phương Minh Nguyệt.
Nam Phương Minh Nguyệt nhìn chằm chằm vào quả bi-a cái màu trắng, bàn tay nhỏ bé của cô ta nắm chặt cây gậy, lòng bàn tay đã chảy một ít mồ hôi.