“Tùy các người thoip!”
Cao Phong cũng không quản chuyện bên này, chậm rãi đi về phía phòng giam của người thanh niên kia.
Lúc này những người ở bên trong khu phòng giam phía Đông nhanh chóng quỳ rạp xuống đất.
Chỉ có mỗi người thanh niên này là nhìn Cao Phong với ánh mắt hận thù.
“Anh không quỳ sao?”
Cao Phong nhìn người thanh niên, lạnh lùng hỏi lại.
“Anh là cái thá gì mà muốn tôi phải quỳ xuống trước mặt anh?”
Người thanh niên kia cười lạnh một tiếng, lên tiếng hỏi Cao Phong.
“Tôi chính là người mà anh không thể chọc vào!”
Cao Phong nhìn thẳng vào người thanh niên kia, lạnh lùng lên tiếng.
“Vậy anh nghĩ rằng anh có thể chọc nổi tôi sao?”
“Anh có biết tôi là ai không?”
Vẻ mặt người thanh niên tràn đầy khinh thường. Cho tới bây giờ cũng đã đến lúc để Cao Phong biết một số chuyện.
Nếu không hôm nay rất có thể anh ta sẽ xong đời.
“Con mẹ ai, ai thèm quan tâm việc anh là ai?”
Cao Phong đột nhiên tức giận quát một tiếng, sau đó thuận tay cầm lấy một cái ghế rồi đập thật mạnh vào người thanh niên.
“Ầm!”
Một cú đấm vô cùng tàn nhẫn vào thẳng chính giữa đầu của người thanh niên.
“Bộp!”
Đầu anh ta bị thương nặng, anh ta nhanh chóng choáng váng một hồi, sau đó ngã bịch xuống đất.
“Đúng thế, anh phải ngước lên nhìn tôi, rồi muốn nói gì thì nói.”
Cao Phong chậm rãi đặt ghế xuống, sau đó nhanh chóng ngồi xuống, từ trên cao nhìn xuống người thanh niên.
“Nói, anh đến từ đâu?”
“Có phải trong vòng cao thủ ở khu Tây Vực hay không? Anh biết bao nhiêu chuyện về nơi đó?”
Cao Phong híp mắt, nhìn người thanh niên kia hỏi.
Ngay sau đó, sự kinh ngạc trên gương mặt người thanh niên chậm rãi biến thành cười lạnh.
“Nếu anh đã biết đến vòng cao thủ vậy thì chắc hẳn anh cũng nên biết là có một số người không thể chọc vào.”
“Bây giờ anh nên xin lỗi tôi thật tốt. Nói không chừng sẽ khiến tâm trạng tôi trở nên tốt hơn thì tôi có thể bỏ qua cho anh một mạng.”
“Nếu không, anh tuyệt đối sẽ không gánh nổi hậu quả đâu.”
Sau khi người thanh niên kia kịp phản ứng thì vẻ mặt nhanh chóng lộ vẻ khinh thường nhìn về phía Cao Phong.
Chỉ một người Việt Nam nhỏ bé mà cũng dám ra oai trước mặt anh ta sao?
Người thanh niên này có thể tới từ vòng kia.
Cao Phong căn bản không có tư cách để so sánh với anh ta.
“Tôi đang hỏi anh đấy!”
“Anh chỉ có một cơ hội để trả lời.”
Cao Phong không thèm quan tâm đến lời uy hiếp của người thanh niên kia, lạnh lùng nói một câu.
“Ha ha, tôi sẽ nói cho anh nghe ngay đây!”
“Nếu anh động vào tôi thì sẽ chết rất thảm đấy, bao gồm cả những người bạn của anh, toàn bộ những người đó đều sẽ chết thảm.”
“Cũng lợi hại đấy, anh thật sự không chọc nổi đâu!”
Người thanh niên đột nhiên đứng lên, đưa tay chỉ vào mũi của Cao Phong.
“Ầm! Cạch!”
Long Tuấn Hạo tiến về trước một bước, đập thật mạnh xuống người anh ta.
“Con mẹ mày! Thế mày nhìn xem anh Phong có thể chọc nổi hay không nhé!”
Long Tuấn Hạo nghiêng người đập một cái khiến người thanh niên ngã xuống đất, sau đó hừ lạnh một tiếng rồi đi tới bên cạnh Cao Phong.
“Ha ha, các người đều sẽ chết hết cho mà xem!”