Cho nên, lần này Cao Phong không hề có thời gian ngăn cản, chống đỡ, lập tức liền bị Cao Anh Hạo thúc khuỷu tay vào ngực.
Cao Phong giật mình, sửng sốt, lại một lần nữa liên tục lùi nhanh mấy bước về phía sau. Không đợi cho Cao Phong đứng vững, nghỉ lấy hơi,
Cao Anh Hạo đã nhanh chóng tiến lên, tay phải nắm chặt nhằm ngay bụng dưới của Cao Phong chuẩn bị tung ra một cú đấm tàn nhẫn.
“Cao Anh Hạo, anh vô sỉ, không biết xấu hổ, anh Kinh Thiên đã không đánh trả nữa rồi!” Cao Tử Hàn sốt ruột, lo lång hét to.
Nhưng Cao Anh Hạo làm sao có thể sẽ thu tay lại vào lúc này, một cú đấm thẳng vô cùng tàn nhẫn đó vẫn đánh vào bụng dưới của Cao Phong một cách hung ác.
Cao Phong ngay lập tức kh người, ôm lấy bụng dưới rồi liên tục lùi về phía sau mấy bước, cơ thể liên và vào thùng rác được làm bằng sắt ở bên cạnh. May mắn, lớp bên ngoài của thùng rác đó đã được hàn chết trên mặt đất, cho nên mới có thể chống đỡ được cơ thể của Cao Phong.
Nhưng cho dù là như vậy, thì ở ngay chỗ bị đụng của thùng rác đó vẫn bị lõm vào, biến dạng.
Mấy người đều có thể nhìn ra được, nếu như không có thùng rác này ngăn đỡ, Cao Phong nhất định sẽ bị đánh ngã xuống mặt đất.
“Ha ha, rác rưởi, thì nên phải chất đống ở trong thùng rác”
Cao Anh Hạo cười nhạt, thu tay đứng thẳng.
Lúc này Cao Phong đã thua, anh ta cũng không cần tiếp tục đánh nữa.
Dù rằng anh ta rất muốn cho Cao Phong chết, nhưng tuyệt đối không thể chết trên đảo trung tâm của nhà họ Cao.
“Anh Cao Anh Hào không hổ là người giỏi nhất trong thế hệ trẻ nhà họ Cao chúng ta nha, mặc kệ là ở phương diện nào thì cũng không có ai sánh bằng!”
“Cái đó là tất nhiên rồi, người bình thường ngay cả tư cách ra tay với anh Cao Anh Hào cũng không có, hôm nay coi như là phá lệ rồi!”
Ở một bên hai người Cao Văn Bình vừa hết lòng nịnh nọt Cao Anh Hào vừa ra sức bĩu môi nhìn Cao Phong. Kết quả này, họ không có chút nào ngoài ý muốn.
Nếu Cao Anh Hào thua bởi Cao Phong, thì đó mới là giống như gặp phải quỷ.
“Anh Kình Thiên, anh không sao chứ anh Kình Thiên?” Cao Tử Hân vội vàng chạy tới, đưa tay đỡ lấy cánh tay Cao Phong.
“Anh không sao, em đừng lo lắng” Cao Phong nhẹ nhàng khoát tay, từ từ đứng thẳng người dậy.
“Đó là đương nhiên nha, nếu anh Cao Anh Hào muốn ra tay giết anh, thì chỉ cần ba chiều là không ai có thể sống đâu” Cao Văn Bình cười hì hì.
Giống như Cao Phong có kết cục này, đã là do Cao
Anh Hào ban ơn.
Cao Tử Hân tức giận cắn răng nghiến lợi, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy giận dữ nhìn chằm chằm ba người Cao Anh Hào.
Nhưng cô ấy cũng không có nói gì, con em nhà họ Cao tỷ thí với nhau, đây là chuyện vô cùng bình thường. Nếu như để bà nội Cao biết cũng sẽ không can thiệp vào nhiều.
Sinh ra trong dòng họ lớn như nhà họ Cao, thì chính là phải luôn cạnh tranh không ngừng, mới có thể từ từ đi lên vị trí cao! “Cao Kình Thiên, nghe nói gần đây anh ở thành phố Hà Nội làm ăn cũng rất khấm khá.”
“Tôi vốn cho rằng lần này trở về, sẽ có khác biệt rất lớn, nếu không anh nào có năng lực và mặt mũi quay trở về?”
“Hiện tại tôi phát hiện, tôi sai rồi, anh vẫn như vậy….. Không chịu nổi một đòn, ha ha.
Cao Anh Hào đứng tại chỗ, khóe miệng mang theo nụ cười khinh miệt.
Cho dù tính cách cách của anh ta có trầm ổn hơn so với những con cháu khác ở dòng thứ của nhà họ Cao, nhưng cuối cùng vẫn không thoát khỏi tính cách tranh cường hảo thắng của người trẻ.
Huống chi, Cao Phong lại là người mà anh ta coi như cái định trong mắt cái gai trong thịt, tự nhiên anh ta sẽ muốn nghĩ hết mọi cách để đả kích cho được Cao Phong.
Cho dù là trên cơ thể hay trên tinh thần.
“Ừm, cậu rất mạnh. Gương mặt của Cao Phong không chút thay đổi mà gật đầu.
Người thắng làm vua, người thua làm giặc.
Sử sách đều viết bởi người thắng
Hiện tại Cao Anh Hào là người thắng cuộc, anh ta đương nhiên có tư cách chế giễu kẻ thua cuộc dưới tay anh ta.
Cao Anh Hào thấy dáng vẻ này của Cao Phong càng khinh thường hơn nữa.
“Tôi thật sự không biết, sao những trưởng lão có thể ủng hộ cái người như anh chứ! Chẳng lẽ cũng bởi vì ban đầu họ đi theo ông nội lớn sao?” Cao Anh Phong giống như đang tự lầm bầm lầu bầu.