Mảnh đất này có diện tích rất lớn, hơn nữa, nó còn nằm ở khu vực thuộc trung tâm thành phố của Thủ đô.
Ở Thủ đô, cái nơi tấc đất tấc vàng này, thì một mảnh đất như kia không ai đoán nổi nó đáng giá từng nào.
Càng quan trọng hơn, ở một vài nơi, dù có tiền cũng không mua được. Muốn mua được còn cần phải có cả quyền lực lớn mạnh trong tay nữa.
Lợi ích và sức mạnh khi dây dưa đến khu phố thương mại này cũng rắc rối và vô cùng phức tạp.
Có người trong giới kinh doanh ở Thủ đô từng nói, nếu ai đó có thể thâu tóm, nắm được quyền của khu phố thương mại này, tức là đã khống chế được pháo đài kinh tế then chốt của Thủ đô, người này hoàn toàn xứng đáng trở thành ông hoàng kinh doanh của Thủ đô.
Câu này chắc chắn không phải là không có căn cứ.
Nếu trên chiến trường có những nơi được gọi là căn cứ trọng điểm của quân đội, thì thương trường cũng như vậy, cũng có những cửa hàng kinh doanh phát đạt, sầm uất hơn cả.
Mà khu phố thương mại này, chính là nơi có tất cả những cửa hàng kinh danh phát đạt của Thủ đô, và cũng có nhiều sản nghiệp của các công ty cũng được phân bổ ở đây.
Ai đó, nếu có thể nắm trong tay quyền quản lý khu phố này, bạn có thể hình dung điều đó có nghĩa là gì không?
Trước đây, từng có nhiều người vì muốn tranh quyền sở hữu khu phố này mà đã không từ thủ đoạn để tranh đấu với nhau, không biết có bao nhiêu công ty đã phá sản đóng cửa trong trận chiến đó.
Về sau, những người quyền cao chức trọng ở tầng lớp trên cao vì muốn duy trì sự ổn định nên đã giành lại hết quyền sở hữu khu phố, tự mình nắm trong tay quyền quản lý.
Nhưng trong hai ngày qua, không biết xảy ra chuyện gì mà những người quyền cao chức trọng kia lại công khai đấu thầu khu đất này, ai ra giá cao hơn sẽ nhận được.
Sau khi nghe tin, ngay lập tức cả Thủ đô liền lục đục hành động vì cuộc đấu thầu.
Các ông lớn trong làng kinh doanh càng không thể ngồi im, họ đã bắt đầu gom vốn, chuẩn bị vung tay trong cuộc đấu thầu.
“Anh Phong, địa vị của khu phố thương mại này thật sự rất rất cao đấy.”
“Chỉ cần nắm được quyền sở hữu nó, sau đó biến nó thành sản nghiệp của chúng ta, đến lúc đó ta sẽ phát triển nó trở lại.”
“Quả thật là, thật là…” Khổng Duệ Chí kích động quá, suýt chút nữa thì thở không ra hơi.
“Cần phải nói quá lên thế không?” Cao Phong có chút cạn lời. Dẫu sao nó chỉ là một mảnh đất thương mại.
“Ây ya, Anh Phong, anh tuyệt đối đừng xem nhẹ nó. Khu phố này chính là một cái sân thượng, mà còn là một cái sân thượng khá “thơm” nữa chứ.”
“Rất nhiều công ty nổi tiếng, thậm chí những tập đoàn đa quốc gia cũng đều muốn chiếm một chỗ ở nơi này.”
“Anh có thể tượng tượng ra cảnh tượng đó không? Nếu cả cái khu phố này là của anh, đến lúc đó, muốn cho công ty nhà nào xây dựng ở đây, tất cả đều dưới sự chỉ đạo của anh cả.”
“Đến lúc đó, những người kia chẳng nhẽ còn không nhìn sắc mặt của anh mà lựa lời sao? Tiền luôn chỉ đứng thứ hai thôi, địa vị mới là thứ quan trọng nhất.”
“Hơn nữa, đây cũng mới chỉ là một khía cạnh mà thôi.”
Khổng Duệ Chí hoàn toàn không nghi ngờ về sức mạnh khủng khiếp mà khu phố thương mại kia đem lại.
Ai có thể nắm quyền, thì địa vị của người đó sẽ như diều gặp gió, ở Thủ đô sẽ có một địa vị rất quan trọng.
Cao Phong ngõ nhẹ vào tay vịn nói: “Tôi hiểu ý cậu rồi…”
“Đúng, Anh Phong! Dù cho là vài ba dòng họ nhỏ kia hay tập đoàn thế giới đi chăng nữa, thì cũng chỉ tính là người trợ giúp thôi. Nếu anh có thể thâu tóm khu phố này, đó mới là nền móng vững chắc của chúng ta.” Khổng Duệ Chí không ngừng gật đầu.
“Được rồi, vậy đi xem thử xem.”
“Khu phố này, chúng ta sẽ lấy về.”
Cao Phong hờ hững gật đầu ra hiệu.
Bây giờ anh ta đang có bao nhiêu tiền?
Nói thật là đến bản thân Cao Phong cũng không biết rõ.
Nhưng dù sao thì những vấn đề có thể dùng tiền để giải quyết, thì đối với anh ta cũng chẳng thành vấn đề.
“Anh Phong, ở Thủ đô này vẫn còn có nhiều người tài vẫn chưa lộ diện. Những người nhìn thì không có gì đáng chú ý, nhưng rất có thể lại là tỷ phú. Chúng ta không thể xem nhẹ họ.” Khổng Duệ Chí nhắc nhở.
Cao Phong gật gật đầu tỏ ý đã hiểu.
“Thật ra, em vẫn chưa hiểu rõ cho lắm. Ban đầu, bề trên vì muốn giành lại hết quyền sở hữu khu phố mà đã không tiếc làm phật lòng, đắc tội với rất nhiều người rồi.”