“Loạt xoạt.”
Trong tích tắc, vô số binh sĩ Phong Hạo không chút do dự xông lên.
“Bảo vệ anh Phong! Lên!”
“Mẹ nó! Giết ông đây trước đi rồi nói!
Từng người từng người binh sĩ Phong Hạo lần lượt xông lên, bao vây chặt chẽ bên cạnh Cao Phong.
Trực tiếp bảo vệ Cao Phong chặt chẽ từng lớp.
Không chỉ vậy, hàng trăm binh sĩ Phong Hạo đã giơ cao cánh tay chặn bầu trời che chắn cho Cao Phong khỏi tay súng bắn tỉa.
Với vô số cánh tay, tạo cho Cao Phong một không gian được che mưa chắn gió.
Cứ như thế, cho dù ở hướng nào, thậm chí ở phía trên cũng không thể làm tổn hại đến Cao Phong một chút nào.
Mấy trăm người đồng thời ủng hộ, giơ lên cao cánh tay, dùng thân thể của mình, dựng ra một cái lồng bảo vệ từ cơ thể người.
Ở trong hoàn cảnh này, tay súng bắn tỉa cao tay có chính xác đến đâu cũng không thể tìm thấy mục tiêu.
Qủa nhiên, tia hồng ngoại nhỏ trên người Cao Phong biến mất không dấu tích.
Tay súng bắn tỉa nếu muốn nổ súng, trước hết nhất định phải giải quyết hết từng cánh tay đang giơ lên kia.
Nhưng, tựa như Long Tuấn Hạo nói như vậy.
Anh ta có hơn mười nghìn người.
Nhưng một tay bắn tỉa, hoàn toàn không có hơn mười nghìn viên đạn.
Không lùi nửa bước, coi thường cái chết!
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều chết lặng không nói nên lời.
Bọn họ không ngờ rằng, mấy người Long Tuấn Hạo không ngần ngại mà dùng thân mình chắn đạn cho Cao Phong.
Thầm chí bảo gồm ba nghìn binh sĩ đằng sau im lặng không nói lời nào mà cùng nhau đồng lòng.
Bỏ mọi thứ sang một bên, tình cảm sinh tử của mấy người Cao Phong khiến họ không khỏi sinh lòng ghen tị.
“Tuấn Hạo, mọi người lùi xuống đi!” Cao Phong nhàn nhạt nói.
“Anh Phong!” Long Tuấn Hạo mở to mắt hét lên
“Lui xuống!” Cao Phong nghiến răng nghiến lợi quát.
“Em! Được…”
Long Tuấn Hạo cắn chặt rặng, nhưng vẫn ra lệnh cho mọi người tản ra.
Chỉ là, vẫn theo sát bên cạnh bao vây lấy Cao Phong.
Nếu có bất kỳ tình huống bất thường nào, họ sẽ xông lên chắn mà không chút do dự nào.
“Tất cả những người nhà họ Diệp các người nghe thật rõ cho tôi!”
“Hôm nay, là tôi Cao Kình Thiên của nhà họ Cao, sẽ giết các người!”
“Cây kiếm thép này của tôi, sẽ vì vợ tôi Kim Tuyết Mai mà cùng tôi chiến đấu, đấu tới lúc nào các người chịu giao cô ấy ra thì thôi.”
“Nếu như khăng khăng không giao người, vậy thì, đánh đến chết mới thôi!”
Cao Phong giận dữ gầm lên một tiếng, sau đó nâng thanh kiếm của mình lên, một mình lao về phía đám người trong gia tộc nhà họ Diệp.
Lúc này bóng dáng Cao Phong trước mặt lộ ra sự cô độc, quả quyết, bi thương!
Vì đại nghĩa, tôi có thể bảo những thuộc hạ dừng tay.
Nhưng bản thân tôi tuyệt đối sẽ không lùi bước!
Lúc này, nước mắt của Phạm Thanh Nhiên đột nhiên trào ra.
Cuối cùng cô ta cũng chấp nhận một điều, cái tên Kim Tuyết Mai chiếm giữ một vị trí quan trọng đến mức nào trong trái tim Cao Phong.
Phạm Thanh Nhiên hay những cô gái khác đều không thể lay chuyển vị trí của Kim Tuyết Mai trong lòng Cao Phong.
Ngay cả khi có khuôn mặt xinh đẹp như hoa hậu, hay cho dù là thiên kim tiểu thư của nhà quyền quý, trong suy nghĩ của anh, đều không bằng một ngón tay của cô ấy.
Phạm Thanh Nhiên cuối cùng đã chấp nhận sự thật này.
Càng nhiều người trợn mắt há mồm kinh ngạc.
“Gia chủ lùi bước rồi!”
Chương 3077
Vũ Siêu tiến lên, trực tiếp chặn trước mặt ông cụ nhà họ Diệp.
“Pằng!”
Đúng lúc này, trước mặt Cao Phong, đột nhiên có một viên đạn bắn trúng mặt đất, một mảng khói bụi bốc lên.
Một lỗ đạn xuất hiện ở vị trí cách Cao Phong một mét.
Ngay cả đá cẩm thạch cứng cũng có thể bị trực tiếp phá vỡ, chưa kể đến cơ thể con người?
Ý nghĩa của phát súng này đã quá rõ ràng.
Sợ rằng phát súng tiếp theo sẽ bắn trúng Cao Phong.
“Kẻ nào dám bắn cậu ấy, tôi mặc kệ là ai, Diệp Thiên Long tôi sẽ xử lý!”
Diệp Thiên Long đột nhiên gầm lên một tiếng, sau đó lao thẳng về phía Cao Phong.
Tuy nhiên, Cao Phong vẫn bất động, thậm chí không thèm nhìn đến lỗ đạn.
Đôi mắt anh vẫn còn đỏ như máu, anh lại bước một bước về phía trước.
“Soạt!”
Ống ngắm tia hồng ngoại ngắm thẳng vào ngực Cao Phong.
Tim Long Tuấn Hạo đập loạn, lòng bàn tay chậm rãi chạm vào cò súng nóng bỏng.
Anh ta nghiến răng và lập tức ra lệnh.
“Mẹ kiếp, không quan tâm nữa! Ông đây không thể nhìn anh Phong bị người ta giết hại được!”
“Chết tiệt! Các Phong Gia Quân, giúp tôi…”
“Dừng lại! Mọi người, dừng lại!”
Long Tuấn Hạo còn chưa nói xong một tiếng, trực thăng bên trên đột nhiên truyền đến một tiếng hô.
“Cao Kình Thiên? Người tên là Cao Kình Thiên mau dừng lại!”
“Tướng Lý của chúng tôi, có chuyện muốn nói với anh!”
“Những người khác trút bỏ vũ trang, lính bắn tỉa ngừng bắn!”
Ngay sau đó, ở trên trực thăng lại truyền xuống một giọng nói.
Nghe thấy giọng nói này, ánh mắt Cao Phong hơi trống rỗng, anh chậm rãi ổn định bước chân, nhìn lên không trung.
Và mọi người trong nhà nhà họ Diệp cũng hoang mang, không biết đây là chuyện gì?
Người bối rối nhất chính là ông cụ nhà họ Diệp.
Tướng Lý muốn nói gì với Cao Phong vậy?
“Ù ù ù!”
Ngay sau đó là tiếng động cơ ô tô từ phía sau.
Bỗng thấy chiếc xe chống đạn đặc biệt đang lao qua rất nhanh.
Tất cả mọi người đều né tránh, xe phóng tới không bị cản trở, phóng nhanh đến cổng nhà họ Diệp.
“Két!”
Cửa mở, một người đàn ông trung niên bước xuống.
Trên người mặc áo choàng, trên vai có hai ngôi sao vàng thể hiện danh tính của mình.
“Chào tướng Diệp!”
Sau khi xuống xe, người trung niên đi tới trước mặt Diệp Thiên Long rồi chào hỏi.
Mặc dù, ông ta cũng là một vị tướng.
Tuy nhiên, ba sao mới là cấp bậc cao nhất.
Ở trước mặt Diệp Thiên Long, ông ta là cấp duới.
“Hừ!”
Diệp Thiên Long hừ lạnh một tiếng, quay đầu xoay người sang một bên.
“Tướng Diệp, ông cụ nhà họ Diệp đã có lời, tôi không thể không tới…” Tướng Lý giải thích.
Sau cùng, Ông cụ nhà họ Diệp đích thân tạm gác thể diện của mình, nói nhà họ Diệp gặp khó khăn nhờ ông ta giúp đỡ, cho nên nhất định phải tới.
Hơn nữa, nhà họ Diệp còn bị một kẻ không quen biết uy hiếp, ông ta không thể chỉ ngồi nhìn.
Dù gì đội ngũ mà ông ta dẫn dắt rất gần nơi này.
Diệp Thiên Long vẫn cau mày không nói gì.
Sự việc đến nước này, ông ta có thể làm gì bây giờ?
Chương 3078
Cao Phong muốn làm ầm thì làm ầm đi.
Nếu thật sự không chống lại được, ông ta ra tay còn chưa muộn.
“Ông cụ nhà họ Diệp.” Tướng Lý lại chào hỏi.
“Ông là?” Ông cụ nhà họ Diệp vẻ mặt khó hiểu.
“Ông cụ, ông chờ tôi một chút, tôi có chuyện muốn hỏi cậu ta.”
Nhưng mà tướng Lý không có ý giải thích, ông ta xoay người đi tới chỗ Cao Phong, suy tư một chút, mới hỏi: “Cậu vừa rồi nói cậu là Cao Kình Thiên ở thành phố Đà Nẵng?”
Cao Phong khẽ nhíu mày, khẽ gật đầu.
Hoàn toàn không biết tướng Lý này đang định làm gì.
“Hừ, cậu thật sự là Cao Kình Thiên sao?”
Lý Tưởng như có chút hụt hẫng, gãi gãi đầu hỏi.
Thân là chiến tướng mãng bào, lẽ ra ông ta phải cực kỳ bình tĩnh, nhưng lúc này lại làm ra biểu hiện như vậy, khiến mọi người rất khó hiểu.
Cao Phong dừng lại, sau đó nhẹ giọng nói: “Ông nội tôi là gia chủ của Hải phận của nhà họ Cao, có một thuộc hạ tên là Lâm Vạn Quân.”
“Tôi không biết, ông đang muốn tìm Cao Kình Thiên nào.”
Nghe vậy, tướng Lý vội vàng gật đầu nói: “Lâm Hiệu? Vậy không sai được rồi!”
“Đã vậy, hôm nay tôi sẽ không can thiệp vào chuyện này.”
Khi vừa dứt lời, tướng Lý xoay người rời đi, nhìn có vẻ sẽ dường như sẽ lập tức rời đi.
“Cái gì?”
Nhìn thấy cảnh này, ai nấy đều sững sờ.
Ngay cả Cao Phong cũng không hiểu gì cả.
Tướng Lý này có ý định gì chứ?
“Tướng Lý, ý của ông là?”
Ông cụ nhà họ Diệp vẻ mặt ảm đạm, bước tới hỏi.
Nghe thấy ông cụ Diệp nói, tướng Lý từ từ dừng lại, do dự vài giây rồi anh vẫn dừng lại.
“Ông cụ nhà họ Diệp, trước kia tôi không hề biết, chính là người nhà họ Cao ở thành phố Đà Nẵng tới đối phó nhà họ Diệp.”
“Tôi không biết ông có ân oán gì với nhà họ Cao, nhưng tôi khuyên ông nên nói chuyện tử tế với tôi.” Ngữ khí của anh rất kiên định.
“Vì chuyện này, tôi thật sự không giúp được gì cho nhà nhà họ Diệp.” Tướng Lý nói một câu rất nghiêm túc, giọng điệu rất kiên định.
“Ý ông là cái quái gì vậy?” Ông cụ nhà họ Diệp cau mày chế nhạo: “Hay là ông cho rằng tôi không biết ai khác ngoại trừ cậu?
Nghe vậy Tướng Lý không thay đổi sắc mặt, trong mắt chậm rãi hiện lên một chút ký ức.
“Ông cụ Diệp, ngày đó khi mười mấy tuổi, tôi đã ở bên cạnh người nào đó.”
“Ông ấy chăm sóc và vun đắp cho tôi ý chí mạnh mẽ. Chỉ khi đó, tôi mới có thể có hai ngôi sao trên vai ngày hôm nay.”
“Người này thuộc nhà họ Cao ở Thành phố Đà Nẵng, ông cụ Cao.”
Khi tướng Lý nói vậy, tất cả mọi người trên khán đài đều chết lặng.
Vẻ mặt của Diệp Thiên Long càng thêm ngưng trọng, ông ta cũng nhớ ra rồi, đó là người mấy chục năm trước đã là tướng ba sao.
Không ngoa khi nói rằng khi ông Cao đang làm tướng, ông ta vẫn còn chưa nhập ngũ.
Nghe những gì tướng Lý nói, tất cả mọi người đều im lặng.
“Trước khi xuất ngũ, ông ta từng nói một lời với thuộc hạ…”
“Nếu sau này con cháu nhà họ Cao còn sống sót, nếu có cơ hội giúp đỡ thì chúng tôi sẽ giúp.”
“Cũng đã nói với chúng tôi không cần cố ý giúp, có thể giúp được thì giúp, không giúp được thì không trách chúng tôi.”
“Nhưng năm đó tôi nhận được ân huệ của ông ấy, ông ấy đối xử với tôi tốt như vậy, làm sao tôi có thể khoanh tay đứng nhìn?”
“Nhưng hôm nay, con cháu nhà họ Cao đang đối địch với nhà họ Diệp, nên tôi không thể không ra giúp, đối phó với nhà họ Diệp.”
“Chỉ là giúp đỡ lẫn nhau, xin ông cụ Diệp lượng thứ!”
Khi tướng Lý nói vậy, có rất nhiều người lại mở to mắt.
Ngay cả ông cụ Phạm và ông cụ Diệp đều chết lặng.
Chương 3079
Ông lão nhà họ Cao đã mở đường cho nhà họ Cao cách đây hai mươi năm rồi.
Nhưng trong lòng Cao Phong vô cùng cảm động.
Cậu không biết ông cụ Cao đã để lại cho mình bao nhiêu thứ.
Nhưng mỗi lần trái tay xuất hiện, nó sẽ mang lại sự trợ giúp và bất ngờ lớn cho Cao Phong!
Một vị tướng trung thành như Lâm Vạn Quân là được ông ấy để lại, những binh sĩ nhà họ Cao như Cao Kim Thành là được ông ấy để lại, con dấu của gia chủ nhà họ Cao là do ông ấy để lại, cùng với bức thư và video…
Sự xuất hiện của mỗi một người sẽ giải quyết một khó khăn lớn cho Cao Phong.
Lâm Vạn Quân hết lòng giúp đỡ anh, mấy người Cao Kim Thành đều trung thành.
Con dấu của gia chủ đã giúp anh lên vị trí gia chủ nhà họ Cao. Bức thư và video đã giải quyết mọi nghi ngờ của anh và thanh minh của Lâm Vạn Quân.
Cho đến hôm nay, một lá bài do ông cụ Cao để lại đều là cứu mạng anh!
Nghĩ đến đây, Cao Phong trong lòng cảm động, không khỏi rơi lệ tại chỗ.
Để mở đường cho mình, chắc hẳn ông cụ Cao đã phải chuẩn bị rất nhiều năm, rất nhiều năm phải không?
Cho dù không còn trên thế giới này, ông ấy vẫn hy vọng có thể giúp Cao Phong từng bước trưởng thành vượt qua những chông gai.
“Ông ơi…” Trái tim Cao Phong càng thêm ngột ngạt.
Tràn đầy cảm xúc, nhưng không được giải tỏa chút nào.
“Ông ơi, ông đã làm việc chăm chỉ để mở đường cho cháu trai của mình!”
“Cháu, cháu làm sao có thể để ông thất vọng được?” Cao Phong nhìn lên trời, khống chế không cho nước mắt chảy ra trước mặt mọi người.
Mà ông cụ nhà họ Diệp, trái tim của ông ta như thắt lại.
Ông ta luôn không phục và xem thường ông cụ Cao.
Ông ta cảm thấy rằng những thành tích xuất sắc của ông cụ Cao hồi đó không gì khác ngoài sự may mắn.
Nhưng bây giờ, một người đã chết rồi lại có thể lấy gậy đập vào đầu ông ta, làm sao ông ta có thể không tức giận?
“Tướng Lý, ông cho rằng lão già này chỉ quen biết một mình ông thôi sao?” Ông cụ Diệp chế nhạo.
Tướng Lý chậm rãi lắc đầu nói: “Tôi thừa nhận, Ông cụ Diệp quả thật có mối quan hệ rất rộng!”
“Nhưng tôi không phải là cấp dưới duy nhất của ông cụ Cao hồi đó…”
“Những binh lính năm đó đi theo ông ấy, hiện tại có người nào là không có chức vụ cao cơ chứ?”
“Ít nhất cũng đều là cấp hiệu.”
“Vậy, ông cụ Diệp, ông tự mình cân nhắc đ!”
“Vì tôi ở đây, tôi nhất định muốn ngăn chặn sự hỗn loạn xảy ra, nhưng điều duy nhất tôi có thể làm là ngăn mấy người Cao Kình Thiên sử dụng vũ khí nóng chống lại nhà họ Diệp.”
“Nhưng tôi sẽ không áp đặt các biện pháp trừng phạt đối với cậu ấy.”
Tướng Lý nói xong lời này, trực tiếp lên xe, rời đi hiện trường, đi tới một chỗ xa.
Dù sao ông ta cũng là người trong quân đội, cho dù muốn giúp Cao Phong, nhưng cũng chỉ giúp được ở mức độ nhất định.
Để đạt được điểm này đã là một điều vô cùng khó khăn.
Lúc này, tám nghìn binh sĩ của Tướng Lý tuy không rời đi, nhưng cũng đã cất vũ khí, coi như không còn can thiệp nữa.
Vẻ mặt của mọi người trong nhà nhà họ Diệp trở nên vô cùng đặc sắc.
Tướng Lý cứ thế mà đi sao?
Tại sao lại không xử phạt Cao Phong?
Cũng may, ý của Tướng Lý là sẽ không để bên Cao Phong sẽ ra tay, sử dụng vũ khí nóng.
Bằng cách này, vẫn có lợi cho nhà họ Diệp.
Bởi vì một mình Cao Phong cũng không thể làm nên sóng gió gì.
Cao Phong nhìn Tướng Lý rời đi, trong lòng chỉ có thể cảm tạ.
Chỉ cần ông ta ngăn cản là đủ rồi.
Anh không ngờ rằng Tướng Lý có thể giúp anh đối phó với nhà nhà họ Diệp bất chấp mệnh lệnh của cấp trên.
Đó là điều rất phi thực tế.
Ông cụ nhà họ Diệp đôi mắt hơi híp lại, chỉ nhìn Cao Phong.