“Đúng vậy! Tôi đang muốn mời cậu qua chơi đấy. Không biết Khải Kiệt tôi có được phúc phận này không.”
Lý Khải Kiệt xoa cằm, khẽ cười nói.
Lúc này Cao Phong đúng là hơi do dự, cho nên không trả lời ông ta ngay.
“Cậu Phong này, chúng tôi sẽ gửi định vị GPS qua zalo cho cậu, chờ cậu tới đây.”
“Nếu như bây giờ cậu không có thời gian, vậy chúng ta coi như xong.”
Lý Khải Kiệt đợi mười mấy giây, sau đó cười nói một câu rồi cúp điện thoại.
Cao Phong cũng nhẹ nhàng đặt di động xuống, nhíu mày trầm tư.
“Anh Phong, tình huống sao rồi?”
Long Tuấn Hạo nhìn trạng thái bất thường của Cao Phong, vội hỏi một câu.
“Ông Khải Kiệt mời tôi qua đó chơi.”
Cao Phong cũng không giấu diếm gì, nói ra tình hình thực tế.
“Không thể được! Tuyệt đối không thể đi!”
Lúc đầu Long Tuấn Hạo kinh ngạc, sau đó liên tục khoát tay.
Ba người nhóm Hoa Hồng hơi nghi hoặc, hỏi: “Người tên ông Phong này là ai?”
Long Tuấn Hạo hơi dừng lại rồi trả lời: “Khi còn ở bên Mỹ anh Phong có một người bạn, ông ta rất phát triển ở nước Mỹ.”
Ba người nhóm Hoa Hồng đột nhiên trừng to mắt.
“Người bạn ở nước Mỹ bảo mời anh Phong tới nước Mỹ ư?”
“Không được! Không thể đi được!”
“Tuyệt đối không thể đi, đã tới lúc này rồi sao có thể tới Mỹ được?”
“Thư ký Trương cũng đã nói tình huống bên kia bây giờ còn chưa rõ ràng, chúng ta tuyệt đối không thể tới đó, anh Phong càng không thể đi.”
“Ở đây mà bọn họ còn dám tùy ý tới, nếu anh Phong mà tới nước Mỹ, vậy coi như là đặt chân vào địa bàn của chúng rồi!”
Chỉ mới một chốc mà bốn người Long Tuấn Hạo đã trăm miệng một lời khuyên can Cao Phong, nói gì cũng đều không cho Cao Phong đi.
“Nếu không đi, vậy chắc chắn là không thể làm bạn với ông ta được nữa.”
Cao Phong trầm mặc một lát, từ từ ngẩng đầu nhìn về phía bọn họ.
Đối với Cao Phong mà nói, đi hay không đi đều là sự lựa chọn khó khăn.
Nếu đi, lỡ may bị Mỹ phát hiện tung tích, bọn họ lập tức có thể tiện tay vu không cho Cao Phong một cái tội danh, khống chế sự tự do của Cao Phong.
Nhưng nếu không đi, thế thì không khó để nghĩ ra được tình cảm giữa Cao Phong và Lý Khải Kiệt sẽ xuất hiện một vết nứt to lớn.
Cho nên Cao Phong phải suy nghĩ chuyện này cho thật kỹ.
“Anh Phong à, đã đến lúc này rồi, còn làm bạn gì nữa!”
“Không phải tôi nói anh chứ, lỡ may Lý Khải Kiệt bắt tay với nước Mỹ, chuẩn bị cho anh lọt bẫy thì sao?”
Long Tuấn Hạo trừng to mắt, chất vấn Cao Phong.
Cao Phong khẽ nhíu mày, cũng không phải không có khả năng này.
“Anh Phong, tôi cũng cảm thấy tình huống tạm thời không được tốt cho lắm.”
“Nếu như anh tới nước Mỹ, vậy chắc chắn sẽ không ổn chút nào.”
Hoa Hồng cau mày, sau đó cũng đề nghị y hệt.
Toàn bộ bốn người đều phản đối Cao Phong qua đó.
“Tôi luôn cảm thấy, ông Khải Kiệt bảo tôi qua đó, nhất định là còn có ý nghĩ thâm sâu hơn.”
“Có lẽ là liên quan đến việc chuyện có biến chuyển mới hay không…”
Cao Phong khẽ nhíu mày, đốt một điếu thuốc nói.
“Không được! Không thể đi là không thể đi!”
“Rõ ràng chính là tiệc Hồng Môn, vào đó là đi đời nhà ma.”
Long Tuấn Hạo vốn không nghe lọt mấy lời của Cao Phong, cứng đầu cứng cổ nói.
“Không thể đi! Quả thật là không được đi.”
Ba người nhóm Hoa Hồng cũng liên tục phụ họa.
“Nghe tôi nói đã.”
Cao Phong khẽ nhíu mày, mấy người Long Tuấn Hạo lập tức ngậm miệng lại.