Đúng là Cao Phong và Lý Khải Kiệt là bạn bè, nhưng nước Mỹ là nhà của Lý Khải Kiệt!
Bạn bè là quan trọng hay là đất nước quan trọng?
Lý Khải Kiệt sẽ vì bạn bè mà ngay cả nhà mình cũng không cần sao?
Loại chuyện này cũng có chút không thực tế.
“Đừng nói là tôi lấy bụng kẻ xấu đo lòng người tốt, cậu hãy ngẫm lại mà xem, cậu có thể vì bạn bè ở nước ngoài mà bán đứng Việt Nam, truyền tin tức về Việt Nam ra ngoài sao?”
Những lời này của Cao Phong vừa được nói ra, Long Tuấn Hạo càng nhịn không được nhíu mày.
Bởi vì đúng là những gì Cao Phong nói đều là sự thật.
Nếu như là một người bình thường không có quyền thế không có gì cả, có thể vì lợi ích mà mạo hiểm phản bội quốc gia của mình.
Nhưng Lý Khải Kiệt thì không như vậy.
Cho dù là phóng tầm mắt toàn bộ nước Mỹ thì Tập đoàn Hà Đô của anh ta cũng rất nổi tiếng.
Tập đoàn Hà Đô gắn liền với nước Mỹ, có thể phát triển mạnh mẽ như vậy thì có thể khẳng định cũng được nước Mỹ trợ giúp không ít.
Thậm chí tập đoàn Hà Đô cũng móc nối rất nhiều quan hệ với các quan chức cấp cao của nước Mỹ.
Dưới tình huống này, Lý Khải Kiệt là một doanh nhân nổi tiếng ở nước Mỹ lại vì người bạn Cao Phong này mà bán đứng tin tức của nước Mỹ sao?
Có vẻ chuyện này không thể nào xảy ra đâu?
Nghĩ đến đây, Long Tuấn Hạo đưa tay chà xát hai má.
Nếu như vậy, cái gọi là đề nghị của Lý Khải Kiệt cũng có chút thú vị đấy!
“Anh Phong! Anh nói cái tên Lý Khải Kiệt này có thể phối hợp với nước Mỹ diễn một vở kịch cho chúng ta xem hay không?”
“Tựa như cậu nói, từ đầu đến cuối nước Mỹ không có lý do ra tay với chúng ta, cũng không thể tùy tiện đặt chân lên Tây Vực.”
“Cho nên liệu có phải bọn họ cố ý diễn một vở kịch muốn đuổi chúng ta ra ngoài hay không?”
Lúc này Long Tuấn Hạo cũng coi như đã nghĩ ra, trừng to hai mắt hỏi.
“Đây cũng chỉ là suy đoán của tôi mà thôi.”
“Nhưng không thể không đề phòng người khác, hơn nữa hiện tại chuyện của chúng ta đã không còn là chuyện của một người hai người.”
“Sau lưng chúng ta có nhiều anh em đi theo như vậy, chúng ta còn cần phải chịu trách nhiệm đối với bọn họ.”
“Chúng ta không sợ hy sinh, nhưng chúng ta sợ có những sự hy sinh không cần thiết.”
“Cho nên chúng ta không thể dễ dàng đánh cuộc, bởi vì thứ mà chúng ta mang ra đánh cuộc chính là mạng sống của toàn bộ chiến sĩ khối tập đoàn Phong Hạo.”
“Một khi thua thì chúng ta chính là kẻ phạm phải tội ác ngập trời.”
Cao Phong khẽ thở dài một tiếng, chậm rãi mở miệng nói.
Anh thực lòng coi Lý Khải Kiệt là bạn của mình và cũng đối xử với anh ta như một người bạn.
Lúc trước ở Việt Nam, anh và Lý Khải Kiệt đã giúp đỡ lẫn nhau rất nhiều.
Đặc biệt là lúc trước Cao Phong bị Lương Minh Hiệp hãm hại, lưu lạc đến Thành phố Hòa Bình.
Nếu không phải Lý Khải Kiệt âm thầm ra tay giúp đỡ, chỉ sợ Cao Bằng đã sớm làm nhục Kim Tuyết Mai
Cho nên từ trước đến nay trong lòng Cao Phong đã nhận định Lý Khải Kiệt chính là một người bạn của mình.
Nhưng những chuyện đó cũng chỉ xảy ra ở Việt Nam.
Mà lần này sự kiện đã thăng cấp liên quan chặt chẽ đến lợi ích của quê hương đất nước.
Dưới tình huống này thì Lý Khải Kiệt sẽ chọn như thế nào?
Cao Phong tự hỏi, nếu là anh thì chắc chắn anh sẽ không vì Lý Khải Kiệt mà bán đứng Việt Nam.
Lý Khải Kiệt không phải là một kẻ ngốc, và tất nhiên anh ta sẽ không làm bất cứ điều gì ngu ngốc.
Hơn nữa hiện tai Cao Phong cũng không phải một thân một mình.
Anh có bất kỳ một quyết định nào, bất kỳ động tác nào, đều liên quan đến vận mệnh của mấy trăm ngàn chiến sĩ của khối tập đoàn Phong Hạo.
Cho nên anh chỉ có thể làm việc cẩn thận từng bước như giẫm trên băng mỏng,.
“Mẹ kiếp! Cái tên Lý Khải Kiệt này, chúng ta đối xử tốt với anh ta như vậy, thế mà anh ta lại đối xử với chúng ta thế này, đây là muốn hợp tác với bên kia diễn kịch, sau đó không cần tốn một giọt máu nào đã lấy được Tây Vực hả?”
“Chờ chúng ta đi, có phải bọn họ có thể thuận lợi tiếp nhận nơi này không? Mẹ kiếp! ”