“Không tin thì chúng ta cứ chờ mà xem!”
Trong mắt người thanh niên thoáng hiện lên sự lạnh lùng.
Cao Phong khẽ cau mày một cái, sau đó nhanh chóng khoát khoát tay.
“Cái tay nào dám đánh anh em của tôi thì phế bỏ cái tay đấy trước đi!”
“Chỗ nào chạm qua người của cậu thì cứ phế bỏ nơi đó!”
Ánh mắt Cao Phong trở nên lạnh lùng, nhanh chóng ra lệnh.
“Được!”
Long Tuấn Hạo nhanh chóng tiến lên một bước, sau đó đạp thật mạnh vào ngực của người thanh niên kia.
“Chuyện mày đạp vào mặt tao, chắc hẳn là mày không quên đúng không?”
“Việc mày dùng đế giày dính đầy nước bọt rồi giẫm lên mặt ông đây, mày không quên đó chứ?”
Long Tuấn Hạo vừa nói vừa giơ cao chiếc ghế trong tay, sau đó đập thẳng xuống bàn chân của người thanh niên kia.
“Ầm! Răng rắc!”
“Mẹ kiếp!”
Cho dù người thanh niên này chính là một cao thủ thế nhưng cũng không đồng nghĩa với việc anh ta có thể gánh chịu mọi sự tấn công.
Chẳng qua chỉ là lực lượng trong cơ thể và kỹ thuật chiến đấu của anh ta mạnh hơn người bình thường mà thôi.
Thế nhưng khi cơ thể bị tấn công thì anh ta vẫn cảm thấy vô cùng đau đớn.
Lúc này, Long Tuấn Hạo nhanh chóng đập nát bàn chân phải của anh ta khiến anh ta không nhịn được mà kêu lên một tiếng thảm thiết.
“Ông đây không làm nổi những chuyện ác độc mà mày đã làm.”
Long Tuấn Hạo vốn định sẽ dùng cách thức của người thanh niên kia để trừng trị người thanh niên này.
Thế nhưng khi anh ta suy nghĩ lại một chút thì cảm thấy vẫn không nên làm thế, mà là nên đập nát bàn chân của người thanh niên đó.
“Ầm! Răng rắc! Bộp! Răng rắc!”
Mỗi một lần anh ta đập xuống đều không nể nang gì, đập cho tới khi bàn chân người thanh niên kia vang lên tiếng xương vỡ vụn.
Ban đầu, người thanh niên cũng không ngừng kêu la thảm thiết thế nhưng sau đó đã ngất đi.
“Ào!”
Một chậu nước tạt thẳng vào mặt người thanh niên kia, Long Tuấn Hạo tiếp tục tấn công không ngừng về phía người thanh niên kia.
“Không phải ông đây đã nói với mày rằng đừng để ông đây lấy được cơ hội.”
“Nếu mày không thể làm gì ông đây thì ông đây nhất định sẽ khiến mày phải chết!”
“Mày nhìn xem xem hôm nay ông đây có chỉnh chết mày không!”
Trong lúc Long Tuấn Hạo đang nói chuyện thì anh ta nhanh chóng đậy thật mạnh thêm mấy chục lần nữa.
Còn có hơn hai mươi chiến sĩ của Phong Hạo cũng nhanh chóng chạy tới, sau đó đánh thật mạnh về phía người thanh niên kia.
Những người này trước kia đều đã bị người thanh niên này đánh, vì thế đương nhiên là họ muốn trả thù.
“Tìm chỗ chết đi! Các người đi tìm chỗ chết đi!”
“Tôi nói cho các người biết, hôm nay các người đánh tôi bao nhiêu lần thì sau này tôi sẽ trả lại cho các người gấp mười lần đấy!”
“Không tin thì các người cứ thử xem!”
Người thanh niên kia nằm trên đặt, ánh mắt hằn lên những tia máu, vô cùng oán hận nhìn chằm chằm về phía Cao Phong.
Trông anh ta giống như một con dã thú đang nổi điên.
Cao Phong chậm rãi nghiêng người về trước, nhìn người thanh niên kia lạnh lùng lên tiếng: “Cho nên vì để tránh việc sau này anh trả lại cho tôi gấp mười lần thì anh có muốn tôi sẽ giết chết anh ngay tại lúc này không?”
Cao Phong nói câu này khiến người thanh niên kia nhanh chóng cảm thấy sững sốt.
Nhưng ngay sau đó, người thanh niên cắn chặt răng cố nén đau đớn, cười lạnh lên tiếng: “Anh không dám giết tôi đâu, anh cũng không thể giết tôi được.”
“Nếu anh giết tôi vậy thì cho dù anh có trốn đến chân trời góc bể thì sẽ có người đến giết cả nhà anh đấy!”
“Không tin thì anh cứ thử một chút xem.”