“Rầm rầm rầm!” Viện trưởng tự mình chạy ra, vừa nhìn thấy rất nhiều người cao to liền bị dọa tiểu ra ngay tại chỗ, vội vàng cho người nhanh chóng đẩy Cao Phong vào phòng phẫu thuật.
Lúc này không còn ai dám lơ là, không còn ai dám nói đến chuyện trả tiền viện phí trước rồi phẫu thuật sau nữa.
“Tôi nói cho các người biết, nếu như anh Phong xảy ra chuyện gì, tôi giết.” Liễu Tông Trạch mới nói được một nửa thì đã bị Liễu Gia Bình ngăn lại.
Đèn trong phòng phẫu thuật chớp mắt sáng lên, bác sĩ có kỹ thuật cao nhất của bệnh viện ngay tức khắc ra trận.
Không làm thế cũng không được mà!
Kim Tuyết Mai ngồi xổm dưới đất, nước mắt rơi đầy trên mặt, cô nhìn chằm chằm đèn phòng phẫu thuật.
“Anh thật ngốc, anh thật ngốc…
“Anh đã nói sẽ làm anh hùng cứu thế giới của em, anh đã nói như vậy mà…”
Kim Tuyết Mai vô thức nhẹ giọng thì thầm, nói xong, nước mắt cô lại tuôn rơi.
“Anh nói gì em đều tin, em đều tin mà…”
“Anh, nếu anh phải đi, em tuyệt đối sẽ không sống cho qua ngày, nhất định sẽ không sống cho qua ngày…
Nghe Kim Tuyết Mai nói ra những lời này, trong lòng lão Lâm Quân và đám người rung động.
Người ta hay nói vợ chồng như chim trong rừng, tại họa đến nơi, thân ai nấy bay. Nhưng khi nhìn bộ dạng của Kim Tuyết Mai lúc này, có lẽ cô sẽ không rời bỏ Cao Phong mà đi đâu nhỉ?
Phẫu thuật, vẫn được tiếp tục tiến hành như cũ. Bây giờ bệnh viện đứng đầu Thủ đô Hà Nội đã bị vô số người tầng tầng lớp lớp bao vây.
Công ty vệ sĩ Hắc Hổ, một cú điện thoại được gọi đi, tất cả các khu dân cư hay công ty, đều tạm ngừng hợp tác.
Tám trăm người vệ sĩ, trong chớp mắt đã rời khỏi vị trí công tác, toàn bộ tập hợp đến xung quanh bệnh viện, tầng tầng lớp lớp vây quanh cả tầng lầu phòng phẫu thuật.
Bất luận kẻ nào đi vào đều phải trải qua nhiều lớp chất van.
Vệ sĩ nhà họ Cao cùng với rất nhiều người ở khối Tập đoàn Đế Phong đều tụ tập ở hành lang bệnh viện, âm thầm chờ đợi.
An nguy của Cao Phong liên quan đến rất nhiều người, không có người nào dám mảy may xem nhẹ điều đó cả.
Trong một nhà kho tối tăm dưới lòng đất.
Xung quanh nhà kho có rất nhiều vệ sĩ nhà họ Cao đang đứng, ánh đèn mờ ảo ảnh lên gương mặt của mỗi người.
Hai mắt Cao Kim Thành phủ đầy tơ máu, đứng thẳng tại chỗ không nói lời nào.
Lúc này, tâm trạng của anh ta cũng vô cùng phức tạp.
Có lo lắng cho Cao Phong, có thù hận với việc xuất hiện kẻ phản bội, còn có cảm giác tự trách mình sâu sắc. Đằng trước anh ta là năm mươi vệ sĩ nhà họ Cao, toàn thân ai nấy đều mặc đồ đen.
Những người này, toàn bộ bọn họ đều tham gia vào hành động tiêu diệt nhà họ Lương trước đây.
Cao Kim Thành hít một hơi sâu, anh ta nói: “Những thành viên của tiểu đội phụ trách giết chết Lương Minh Hiệp thì ở lại, những người khác bước ra khỏi hàng “Cộp, cộp, cộp. Có bốn mươi người không nói lời nào, lập tức đi ra khỏi hàng ngũ. Tất cả mọi người, ai ai cũng đều sợ hết hồn hết vía, không dám nói thêm một câu nào cả.
Trước mặt Cao Kim Thành chỉ còn lại đúng mười bình sĩ nhà họ Cao.
Mười người này chính là tổ đội phụ trách việc giết chết
Lương Minh Hiệp trước đó.
“Có ai chủ động thừa nhận hay không?” Cao Kim Thành hỏi.
Toàn bộ mười người đứng yên bất động, không ai nói một lời nào.
“Được lắm. Đưa súng cho bọn họ đi.”
Cao Kim Thành không cho bất kỳ người nào có cơ hội giải thích nữa, cũng không muốn hỏi ý kiến của bọn họ, trực tiếp sai người đem khẩu súng đã chuẩn bị từ trước đến.
“Đạn đã lên nòng, bóp cò là chết.”
“Ý của tôi chắc mấy cậu cũng hiểu ha, cậu chủ Phong xảy ra chuyện như vậy, các cậu đều phải chết để tạ tội”
“Tôi biết, có nhiều người vô tội. Nhưng mà chuyện liên quan đến cậu chủ Phong, thà giết nhầm còn hơn bỏ sót”
Cao Kim Thành vừa nói xong, bên cạnh lập tức có người đem mười cây súng lục đến, nhét vào trong tay của mười người đó. Khuôn mặt của mười tên binh sĩ nhà họ Cao đầy kiên định. Giờ phút này, mặc dù có chút khẩn trương, nhưng mà bọn họ biết