Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 657


Đứng ở vị trí này mà phóng mắt nhìn về nơi xa, vậy mà lại là có thể thu hết được toàn bộ Thành phố Hà Nội vào trong mắt, nhìn xuống toàn bộ tỉnh Hà Nội.


Còn về tám tầng Biệt thự còn lại trong tòa kiến trúc này thì lại càng trực tiếp, bị chủ nhân của tầng thứ chín này giẫm ở dưới chân.


Nếu đứng từ nơi này mà nhìn xuống, thì cũng vừa vặn có thể nhìn thấy trọn vẹn toàn bộ tình hình ở phía dưới.


Trong nội tâm của Long Tuấn Hạo âm thầm cảm thán, tại sao lại có nhiều người muốn leo lên được vị trí tột cùng kia đến như thế?


Có lẽ, đây chính là nguyên nhân! “Cậu, quả nhiên là tới rồi.”


Bỗng nhiên, một giọng nói mang theo vẻ hơi có chút suy ngẫm vang lên, cắt đứt dòng suy nghĩ của Long Tuấn Hạo.. Long Tuấn Hạo chậm rãi xoay người, đưa mắt nhìn về phương hướng phát ra âm thanh.


Chỉ thấy Cao Phong đang mặc một bộ đồ ở nhà hơi hơi rộng thùng thình, chấp hai tay sau lưng, đứng tại chỗ với ánh mắt bình tĩnh mà cất lời.


Đối với việc Long Tuấn Hạo đến nơi này, dường như là Cao Phong cũng không hề cảm thấy kinh ngạc dù chỉ là một chút.


Bên trong Biệt thự, Tập đoàn Hà Đô đã đặc biệt chế tạo ra một loại đèn lớn siêu sáng, vẩy rắc ánh sáng rực rỡ khắp bốn phía, ánh sáng còn hơi nhuộm sắc vàng óng ả, phảng phất dường như đang phủ thêm cho Cao Phong một bộ đồ chiến đấu màu vàng vậy.


“Cậu biết là tôi sẽ tới?” Hai đầu lông mày của Long Tuấn Hạo nhíu lại, có chút hơi kinh ngạc mà cất tiếng hỏi.


“Cậu là một người thông minh, cho nên cậu sẽ đến Cao Phong dùng vẻ mặt dửng dưng mà trả lời.


Long Tuấn Hạo khinh thường nhếch khỏe môi lên, trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo, sau đó tiếp tục nói: “Vậy chắc chắn là cậu cũng biết được, bây giờ tôi đến tìm cậu là có ý gì, đúng chứ?”


“Cậu muốn khiêu chiến với tôi?” Ánh mắt của Cao Phong vẫn tràn ngập vẻ dửng dưng.


Long Tuấn Hạo nhìn chằm chằm vào Cao Phong, sâu xa cười, nói: “Cậu dám một mình vào ở trong tầng cao nhất của tòa Biệt thự này, không phải chính là vì có ý này hay sao?”


“Tôi còn tưởng rằng, cậu sẽ phải năm mươi tên Vệ sĩ ở bên trong căn Biệt thự của các cậu đến đây để vây bắt tôi cơ đấy” Khóe miệng của Cao Phong thoảng qua một tia hài hước.


Long Tuấn Hạo nghe xong lời này của Cao Phong thì đột nhiên rơi vào sửng sốt, ánh mắt của anh ta khi nhìn về phía anh cũng đã có nhiều thêm mấy phần nghiêm túc.


Quả nhiên là Cao Phong cũng có được một chút bản lĩnh, cũng đã có chuẩn bị trước rồi mới đến.


Ngay cả số lượng Vệ sĩ chính xác ở bên trong Biệt thự của Nhà họ Long cũng có thể điều tra được rõ ràng đến như vậy? Vẫn còn may mà mình không có nghe theo lời nói của


Vu Đường Bân, bằng không rất có thể là ngay lúc này bản thân đã trúng phải quỷ kế của Cao Phong.


Không đơn giản!


Lần đầu tiên Long Tuấn Hạo dùng đến ánh mắt nghiêm túc để mà quan sát từ trên xuống dưới dáng vẻ của Cao Phong một phen.


Nhưng mà, cho dù là không đơn giản thì lại có thể như thế nào. Muốn đánh bại được Long Tuấn Hạo anh ta, mà chỉ dựa vào đầu óc linh hoạt thì không thể được.


“Loại thủ đoạn đê hèn giống như vậy, Long Tuấn Hạo tôi đây nghĩ đến thôi còn thấy khinh thường! Nếu không, chỉ trong vòng một đêm, tôi có thể chém đầu toàn bộ Công ty Bất động sản Phong Mai của các người, bao gồm cả cậu ở bên trong đó!” Giọng điệu của Long Tuấn Hạo vô cùng tự tin.


Cao Phong không trả lời, mặc dù anh cảm thấy có chút buồn cười trước sự tự tin của Long Tuấn Hạo, nhưng mà ở chỗ sâu nhất trong đáy mắt vẫn thoáng qua một tia tán thưởng đối với anh ta.


Long Tuấn Hạo này là một trong số không nhiều người trong đám con em đời thứ hai của các dòng họ ở Thành phố Hà Nội có thể khiến cho Cao Phong nhìn vào trong mắt.


“Đàn ông, không chỉ phải ôm trong lòng mưu lược của thiên hạ, lòng can đảm và sự hiểu biết hơn người, mà còn cần phải có được thân thể và khí phách mạnh mẽ cùng với năng lực chiến đấu không tầm thường!”


“Chỉ có như vậy thì mới có thể được coi là một người đàn ông chân chính. Hai mắt của Long Tuấn Hạo híp lại, như ánh mắt của chim diều hậu mà nhìn chằm chằm vào Cao Phong, nói.


Cao Phong cũng không trả lời, vẫn chỉ bày ra vẻ mặt lạnh nhạt, chắp tay sau lưng đứng nguyên tại chỗ, nhưng mà ý tứ tản ra ở bên trong ánh mắt lại đã hết sức rõ ràng.


Hai người cách nhau khoảng năm mét, trong khoảng cách năm mét này, dường như có một luồng khí áp vô hình đang cách khoảng không mà chậm rãi bay lên.


Luồng khí áp này, được gọi là ý chí chiến đấu!


Ý chí chiến đấu cuồn cuộn mãnh liệt, đồng thời bay lên từ trên người của Cao Phong và Long Tuấn Hạo.


“Thua rồi! Thì rời khỏi Kim Tuyết Mai!” Bên trong hai con mắt của Long Tuấn Hạo mang theo sự rét buốt, trợn mắt lên nhìn mà Cao Phong rồi quát khẽ một tiếng.


Ánh mắt của Cao Phong vẫn tràn đầy bình tĩnh, hờ hững nói: “Cậu sai rồi, Tuyết Mai cô ấy, không phải là tiền đặt cược.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK