Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1328


Uy lực đại bác của xe tăng, há có thể là thứ mà những thứ giống như súng ống có thể so sánh được? Đối mặt với những chiếc xe tăng tác chiến giống như những con thú bằng sắt thép khổng lồ, những tên lính trong quân đoàn lính phản động tác nuốt ngay lập tức rơi vào tình trạng tử thương vô số.


Tiếp theo đó chính là chạy trốn và không ngừng chạy trốn, không chạy nổi thì cũng sẽ bị nổ chết ở ngay tại chỗ.


Trên căn bản, Phan Hải Huy không hê có ý muốn thu nạp và tổ chức biên chế đối với đám quân phản loạn này, cho nên anh ta chỉ cứ mãi không ngừng hạ lệnh tấn công.


Nợ máu, đương nhiên là phải dùng máu tươi để bù đắp và bôi thường lại.


Cho dù là có muốn thu nạp và tổ chức lại đoàn quân này, thì cũng phải giết chết một nhóm người trước rồi lại nói sau.


Đêm hôm đó, mấy thể lực lớn nhỏ của tác nuốt quân phiệt đã bị giết hết hơn nửa, toàn bộ trụ sở chính cũng đã bị bản nổ, tạo thành vô số những cái hố sâu.


“Phù! Ông đây càng nghĩ thì lại càng không dám tin tưởng! Cậu con mẹ nó làm sao mà lại có thể làm được vậy?”


Long Tuấn Hạo chậm rãi phục hồi lại tỉnh thân từ trong ký ức, trừng to mắt lên mà nhìn về phía Phan Hải Huy.


“Cái này thì anh cũng không cân phải để tâm đến nữa, chỉ hỏi anh một câu, có trâu bò hay là không?”


Phan Hải Huy cười ngạo nghễ, trong miệng ngậm hai điếu thuốc lá, sau đó đồng loạt châm lửa lên rồi đưa tới cho Long Tuấn Hạo một cây.


Long Tuấn Hạo cũng không ngại, đưa tay nhận lấy hút một hơi, sau đó thở dài nói: “Hình ảnh đó quả thực là rất trâu bò! Sau đó thì sao, sau khi mà ông đây bất tỉnh thì sự việc tiếp diễn như thế nào?”


Phan Hải Huy nhả ra một vòng khói xám trắng, không thèm để ý chút nào nói: “Quá trình thì cũng thôi không nói nhiều thêm nữa, chỉ cần biết, khu vực Tam giác vàng ngày hôm nay, chỉ có một cái tên, đó chính là Liên minh Bình Huyền.”


“Số lượng thuộc hạ ở dưới trướng của chúng ta bây giờ không hề thấp hơn con số một trăm hai chục ngàn, nếu như dùng từ binh hùng tướng mạnh để mà miêu tả thì cũng không tính là khoe khoang với anh đâu.”


Mí mắt của Long Tuấn Hạo bất chợt giật mạnh, khóe miệng cũng không nhịn được mà run rẩy một cái, điếu thuốc lá đang ngậm bên môi thiếu chút nữa đã rơi thẳng xuống giường.


“Cậu con mẹ nó, rốt cuộc là làm sao mà cậu có thể làm được chuyện này? Làm sao mà cậu biết được là tôi đã xảy ra chuyện? Làm sao mà cậu có thế đến để tiếp viện cho tôi nhanh đến như vậy được?”


“Còn có, trong một khoảng thời gian lâu đến như vậy rồi mà vẫn luôn không có bất cứ tin tức gì từ cậu, cậu con mẹ nó chạy đi đâu vậy chứ hả?”


Sau khi Long Tuấn Hạo phục hồi được tinh thần, thì đột nhiên lại ném ra thật nhiều vấn đề vào trong cùng một lần hỏi, giống như là đạn súng liên thanh vậy.


“Những thứ này, đều là do ông Quân đã sắp xếp! Còn vấn đề liên quan đến quá trình cặn kẽ thì chờ tới khi chúng ta quay trở lại Thành phố Hà Nội rồi thì tôi lại nói kỹ càng hơn với anh.”


Phan Hải Huy dừng lại một chút, nhưng đến cuối cùng vẫn chọn cách không giải thích rõ ràng ngay vào thời điểm này.


Nhắc tới Lâm Vạn Quân, Phan Hải Huy lại một lần nữa bị những suy trước tính sau và sự nhìn xa trông rộng của Lâm Vạn Quân làm cho vô cùng khâm phục.


Ban đầu Lâm Vạn Quân điều đi một số vốn lớn của Công ty Bất động sản Phong Mai cùng với một nhóm chiến sĩ của nhà họ Cao giao cho Phan Hải Huy.


Bởi vì mặc dù những chiến sĩ kia của nhà họ Cao đều vô cùng trung thành và tinh nhuệ, nhưng mà bọn họ lại thiếu mất một người lãnh đạo mới.


Mà trong tình thế vội vã lúc đó, Lâm Vạn Quân lại không thể tìm được người nào càng thích hợp hơn, cho nên đến cuối cùng chỉ có thể để cho Phan Hải Huy ra sân.


Phan Hải Huy cũng rất hoảng, tình thế như thế này rõ ràng là cũng không khác biệt lảm với câu nói “Không trâu bắt chó đi cày”, dẫu sao thì trước đây anh ta cũng chỉ là một cậu ấm nhà giàu quần áo lụa là mà thôi! Nhưng mà vì để có thể giúp cống hiến một phần sức lực của chính mình, anh ta cũng chỉ có thể nhắm chặt mắt lại, bất chấp khó khăn mà lao lên phía trước.


Năm đó Lâm Vạn Quân đã từng đi theo ông cụ nhà họ Cao chinh chiến từ Nam ra Bắc, cho nên đương nhiên cũng đã làm quen được rất nhiều mối quan hệ.


Phan Hải Huy dẫn theo một đám chiến sĩ của nhà họ Cao, cầm lấy số vốn ban đầu mà Lâm Vạn Quân cấp cho, liên lạc với những mối quan hệ sẵn có của Lâm Vạn Quân, bắt đầu mai danh ẩn tích để phát triển thế lực.


Dự định ban đầu của Lâm Vạn Quân, có hai kế hoạch.


Thứ nhất, là muốn chế tạo cho Cao Phong một lá bài chủ chốt, một lá bài chủ chốt mà ai cũng không nghĩ tới được.


Lâm Vạn Quân biết lực lượng võ trang của nhà họ Cao ở Đà Nẵng là vô cùng mạnh mẽ, cho nên tương đối cần thiết phải tạo ra được một nguồn lực lượng như thế này.


Còn một tác dụng khác đó chính là dùng để theo dõi Long Tuấn Hạo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK