“Để đó cho tôi!” Cao Kim Thành tiến lên đỡ lấy Tưởng Khải Minh.
“Các anh?” Tưởng Hưng Thịnh có chút khẩn trương.
“Những người sẵn sàng đi theo cậu chủ Phong thì đều là người một nhà. Đừng lo lắng! Đảm bảo anh ấy không có việc gì.
Cao Kim Thành nhẹ nhàng đáp lại, rồi sai người đưa Tưởng Khải Minh đi chữa trị.
“Được rồi, cảm ơn!”
Tưởng Hưng Thịnh không do dự nữa, ánh mắt kiên định nhìn tầng cao nhất của biệt thự, sau đó nhanh chóng chạy lên tầng cao nhất.
Long Chí Minh, Long Tuấn Hạo, cùng với bảy mươi thành viên còn lại của hội thương mại, đều lên tầng cao nhất của biệt thự.
Khi mọi người đến cổng biệt thự, đều không dám tiến lên một bước, chỉ đứng tại chỗ.
Mấy chục nhân vật lớn nổi tiếng ở thành phố Hà Nội này, người nào không phải là đại gia chứ?
Làm thành viên của hội thương mại Hà Nội, ngày thường đều được người khác kính trọng.
Lúc này, những người này giống như cấp dưới đang gặp gỡ sếp, vẻ mặt vừa mong đợi vừa có chút lo lắng.
“Cậu Phong, tôi đang muốn gặp!
Long Chí Minh do dự một lúc rồi hét lên.
“Anh Phong, tôi đang đợi gặp anh Phong!” Mọi người phía sau hét lên.
Không phân biệt nam nữ, không phân biệt tuổi tác, giọng điệu của ai cũng vô cùng cung kính.
Một lúc sau, một bóng người mảnh mai đột nhiên xuất hiện ở khoảng không trước mặt mọi người.
Đó là cái bóng mà ánh đèn đã chiếu vào lúc nãy, đã hiện ra trước mắt mọi người.
Từ trên cao nhìn xuống, quan sát sinh linh.
Tuy rằng Cao Phong từ trên cao nhìn xuống, nhưng không có người nào dám bất mãn, ngược lại cảm thấy cho là đúng.
“Bich!”
Trong giây tiếp theo, Long Chí Minh quỳ gối, nói với Cao Phong: “Cảm ơn cậu Phong đã giúp đỡ!”
“Bich! Bich!”
Ngay sau đó, hàng chục người phía sau quỳ xuống bái
Long Tuấn Hạo nghiến răng, lựa chọn quỳ một chân.
“Cảm ơn anh Phong đã giúp đỡ.
Đám đông đồng thanh hét lên, giọng điệu tôn kính đến cực điểm.
Chỉ khi thực sự đối mặt với cái chết, bạn mới biết sinh mạng đáng quý biết bao.
Ở trước mặt sinh mạng, cái gọi là nhân phẩm, sĩ diện, địa vị, của cải chẳng là gì cả.
Đối với Long Chí Minh, người vừa đi qua cánh cửa địa ngục thì càng thêm chính xác.
Nếu không phải Cao Phong, sợ rằng bọn họ đã xuống lay. âm phủ rồi, làm sao có cơ hội quỳ gối trước mặt Cao Phong chứ?
Vì vậy họ cảm thấy việc quỳ gối này là chính đáng! Quỳ để đổi một mạng, ai có thể từ chối chứ? “Cảm ơn anh Phong đã giúp đỡ!
Lời nói vang lên khắp núi Bồng Thiên trong một thời gian dài.
Các nhân vật lớn ở thành phố Hà Nội đều quỳ xuống cung kính nói chuyện, đây là thân phận bậc nào? Nếu người khác nhìn thấy, e rằng sẽ bị sốc ngay tại cho!
Và việc này Anh Phong cũng đã đặt nền móng tại thành phố Hà Nội.
Là một thế lực mới nổi ở thành phố Hà Nội, bất động sản Phong Mai ban đầu vốn là do Cao Phong kiểm soát.
Các thế lực lâu đời như tập đoàn Thiên Long và hội thương mại Hà Nội hiện đều đã đầu hàng.
Ở thành phố Hà Nội, không ai có thể ngăn cản bước chân của Cao Phong.
“Đứng dậy đi. Cao Phong vẫy nhẹ tay.
“Cảm ơn anh Phong!” Đám người không dám có ý tử.
Còn Cao Phong thì chỉ đứng và im lặng, không có ý định chủ động nói.
Giống như là chờ Long Chí Minh chủ động nói.
“Cậu Phong, từ nay về sau, tập đoàn Thiên Long chúng tôi sẽ là thuộc hạ của cậu Phong, nguyện ý làm thuộc hạ của cậu Phong!”
“Cậu Phong yêu cầu tập đoàn Thiên Long làm cái gì, chúng tôi sẽ không bao giờ cãi lại!” Long Chí Minh dẫn đầu bày tỏ lập trường.