“Tôi chỉ muốn hỏi cậu, Cao Mỹ Lệ có thể là nội gián sao?” Liễu Tông Trạch giận dữ hét lên.
Long Tuấn Hạo nghe vậy liền có chút trầm mặc, trong lúc nhất thời không biết phải mở miệng làm sao.
“Đó là bởi vì trong nhà cô ta có thiết bị kiểm tra đo lường chống nghe lén, biết rằng các cậu đang nghe lén cô ta, cố ý diễn trò cho các cậu xem thôi.”
Cao Phong cầm lấy khăn tay lau khóe miệng một chút, nhàn nhạt nói.
“Nói láo!” Liễu Tông Trạch cười lạnh một cái.
Loại việc này hoàn toàn không thực tế chút nào.
Trong lòng của anh ta, Cao Mỹ Lệ luôn là một tiểu thư khuê các, tâm tư đơn thuần, làm sao có thể liên quan đến những thứ như máy chống nghe lén này?
“Phạm Thanh Nhiên của nhà họ Phạm ở thủ đô vì muốn ở cùng một chỗ với tôi, làm ra bao nhiêu việc, tôi cũng không chạm vào cô ta một chút nào.”
“Cho dù bỏ đi kế hoạch tấn công thành phố Đà Nẵng, tôi cũng sẽ không thèm muốn cô ta. Vậy thì tôi sẽ thèm muốn Cao Mỹ Lệ sao?” Cao Phong thản nhiên nhìn Liễu Tông Trạch hỏi.
“Anh đương nhiên không thèm muốn Phạm Thanh Nhiên, ai mà biết được có phải anh đã sớm biết quan hệ của Kim Tuyết Mai với nhà họ Diệp, vì vậy mới cố ý diễn một vở kịch cho người khác xem chứ.”
“Ông đây sớm đã nhìn thấu tính cách dối trá này của anh rồi, tôi nói cho anh biết, tôi bị ngu mới đi tin anh.”
“Về chuyện anh động vào Cao Mỹ Lệ, chính là do anh uống rượu vào làm bậy, nhưng vết thương trên mặt cô ấy chẳng lẽ không phải do anh đánh sao?”
Vào lúc này, bất kể là Cao Phong nói cái gì đi chăng nữa, Liễu Tông Trạch cũng hoàn toàn không tin.
Trong lòng đã nhận định chuyện này, bất kể Cao Long nói cái gì, anh ta đều cảm thấy là đang che giấu gì đó.
“Được rồi, trở về trước đã, chuyện lần này đợi hai người bình tĩnh trở lại rồi nói tiếp.”
Long Tuấn Hạo một tay kéo Liễu Tông Trạch, một tay sờ sờ đầu nói.
Cao Phong cố tình gọi cho Lâm Vạn Quân một cuộc điện thoại, muốn Lâm Vạn Quân gửi lại cho anh một video khác.
Nhưng lại thở dài một hơi, anh đã mất hết hứng thú rồi.
Đột nhiên cảm thấy, dường như không còn giá trị gì nữa rồi.
Anh em sinh tử năm xưa, hôm nay làm đến mức độ như này, tiếp tục kiên trì dường như đã không còn ý nghĩa gì nữa rồi.
Chung quy lại, Cao Phong cũng không phải thần thánh.
Lần này đối đầu với Cao Mỹ Lệ, anh nhận nỗi oan này, đồng ý chấp nhận nỗi oan này.
Lúc đầu Cao Phong còn muốn giải thích, hiện tại, ngay đến cả hứng thú giải thích anh cũng không muốn nữa rồi.
Có lẽ, thời gian sẽ chứng minh tất cả.
Cao Phong nhíu mày, sau đó cất bước đi ra ngoài.
“Đứng lại cho tôi, tôi cho anh đi chưa hả? Chuyện của chúng ta vẫn chưa xong đâu!” Liễu Tông Trạch đột nhiên mắng lớn.
Cao Phong lắc đầu cười khổ, bước chân cũng không hề dừng lại.
“Tông Trạch, kiếp này là em có lỗi với anh, vậy thì để kiếp sau em trả lại nợ cho anh đi!”
Cao Mỹ Lệ bỗng hô lên một tiếng, nước mắt tràn ra từ mi mắt, sau đó trực tiếp lao đến ban công.
“Mỹ Lệ, em muốn làm gì hả?”
Liễu Tông Trạch chợt trừng lớn mắt, sau đó đẩy Long Tuấn Hạo ra đuổi theo Cao Mỹ Lệ.
Cao Mỹ Lệ mở bung cánh cửa ban công ra, muốn lao ra ngoài ban công.
Nhìn bộ dạng này có vẻ là muốn nhảy xuống từ tầng tám này.
“Đừng làm những chuyện ngu ngốc, anh cần em, anh không ghét bỏ em đâu!”
Liễu Tông Trạch tiến lên phía trước ôm chặt lấy Cao Mỹ Lệ, lớn giọng gào lên.
Vốn dĩ vừa rồi trong lòng đã có chút tỉnh táo lại, lúc này lại một nữa bị Cao Mỹ Lệ nhóm lên một ngọn lửa.
Long Tuấn Hạo và Cao Phong liếc nhau, đã hoàn toàn bất đắc dĩ rồi.
Chỉ số thông minh của Liễu Tông Trạch không thấp, lúc này lại bị Cao Mỹ Lệ đùa giỡn xoay vòng vòng, hoàn toàn bị Cao Mỹ Lệ dắt mũi.
Làm cho người ta vừa tức vừa hận.
“Nhưng em không thể đối mặt với anh ấy, lại càng không thể đối mặt với anh!”
“Anh ấy là anh em của anh, anh bảo em làm sao đối mặt với hai người đây!”