Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2734


“Tông Trạch, mày muốn chết à?”


Liễu Gia Bình bước tới và tát vào mặt Liễu Tông Trạch.


“Cha, cha thì biết cái gì? Mỹ Lệ bị anh ta…”


“Cao Mỹ Lệ là con dâu của cha, sao cha có thể bên vực người ngoài chứ?”


Liễu Tông Trạch càng tức giận và hét vào mặt Liễu Gia Bình.


“Thằng khốn nạn! Cậu Phong có phải loại người như thế không, mày về nhà mà suy nghĩ lại đi!”


“Điều cậu Phong khó chịu không phải là bị đổ oan mà là bị anh em hiểu lầm, mất lòng tin, có hiểu chưa?”


“Tự mình suy nghĩ đi! Chưa nghĩ ra thì đừng có về nhà, nếu không ông đánh gãy chân của mày!”


Liễu Gia Bình không muốn nói nhiều, quay người lên xe rời đi.


Nhìn mọi người lần lượt rời đi, trong lòng Liễu Tông Trạch càng thêm bực bội.


Anh cảm thấy mình mới là nạn nhân, vậy tại sao mọi người lại đứng về phía Cao Phong?


“Mỹ Lệ và tôi mới là nạn nhân. Đám chân chó các người, ngoài nịnh bợ với Cao Phong còn biết làm cái thá gì?”


Liễu Tông Trạch vô cùng tức giận, hừ lạnh một tiếng.


“Anh Trạch, có một câu em vẫn chưa dám nói.”


“Thực ra có lẽ do anh là người trong cuộc nên mới không tỉnh táo, cho nên mới đâm đầu vào chỗ bế tắc.” Đột nhiên, một người đàn ông trẻ tuổi bước tới nói với Liễu Tông Trạch.


Đây là một cấp dưới khác của Liễu Tông Trạch, anh ta cũng là người mà hàng ngày giúp Liễu Tông Trạch bày mưu tính kế.


“Cút ngay! Cậu cút ngay cho tôi!”


Liễu Tông Trạch làm sao có thể nghe vào tai được, đột nhiên hét vào mặt người đàn ông trẻ tuổi một tiếng.


“Vâng.” Người đàn ông trẻ tuổi ngừng nói, nhanh chóng cúi đầu đi xuống.


Liễu Tông Trạch đứng đó một lúc, rồi sau đó dẫn mọi người rời đi.


Liễu Gia Bình không cho anh ta về nhà, tất nhiên anh ta cũng có nơi để ở.


Lúc này.


Một trò hề như vậy coi như kết thúc.


Trên thực tế, mọi người đều biết rằng nó chưa kết thúc, vẫn còn cách kết cục rất xa.


Mọi việc chỉ là bị Cao Phong kìm nén trong chốc lát.


Nếu anh không làm rõ vấn đề này trong một khoảng thời gian ngắn và cho mọi người một lời giải thích thỏa đáng, nó sẽ lại bùng phát.


Nói cách khác, việc này giống như một quả bom hẹn giờ.


Nó phụ thuộc vào cách Cao Phong sẽ giải quyết quả bom này như thế nào.


Không chỉ riêng năm chục nghìn người của Khối tập đoàn Phong Hạo đang chờ đợi, mà người dân của thành phố Hà Nội cũng đang chờ đợi câu trả lời của Cao Phong.


Đột nhiên, tại thành phố Hà Nội lại xảy ra một chấn động.


Khối tập đoàn Phong Hạo có năm chục nghìn binh sĩ giờ đây đã chia thành hai phe.


Ban đầu, Long Tuấn Hạo có ba chục nghìn người và Liễu Tông Trạch có hai chục nghìn người.


Nhưng lúc này, chỗ Long Tuấn Hạo chỉ còn lại khoảng ba mươi lăm nghìn người.


Hơn mười nghìn người còn lại đều là những người trung thành đi sau Liễu Tông Trạch.


Ban đầu, Liễu Tông Trạch có hai mươi nghìn người.


Nhưng vẫn có năm nghìn người luôn nhớ rằng họ thuộc Khối tập đoàn Phong Hạo, chứ không phải Trạch Gia Quân.


Vì vậy, năm nghìn người đó đã chọn ở lại với Long Tuấn Hạo và Cao Phong.


Toàn bộ Khối tập đoàn Phong Hạo đã bị chia thành hai phe vào thời điểm này.


Long Tuấn Hạo đưa mọi người đến phía bắc thành phố Hà Nội, cách khu dân cư cao cấp Bồng Thiên không xa.


Mặt khác, Liễu Tông Trạch có mười lăm nghìn người, cố thủ ở hướng nam thành phố Hà Nội.


Người ở hai phe, hoàn toàn phân tán.


Lực lượng quân sự của Cao Phong bị tổn hại rất lớn, tinh thần cực kỳ bất ổn, rõ ràng không thể hạ gục nhà họ Cao ở Đà Nẵng trong một lần.


Điều quan trọng nhất là Cao Phong, một người đứng trên đỉnh kim tự tháp thành phố Hà Nội này.


Lần này, anh đã trở nên nổi tiếng ở thành phố Hà Nội và một số thành phố lân cận khác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK