Nghe tới đây, Diệp Thiên Long có hơi trầm mặc.
“Thế này đi, trước tiên ông phái người giám sát động tĩnh của nhà họ Phạm động tĩnh, tôi cần phải ở bên đây tính toán lại kế hoạch một chút.”
“Trong vòng ba ngày, tôi chắc chắn sẽ giúp cho Cao Phong giẫm lên đầu người nhà họ Phạm.” Giọng điệu của Diệp Thiên Long rất tự tin.
Trọng Dương Bình biết, Diệp Thiên Long không phải là người nói suông. Ông ta nói ba ngày thì chắc chắn sẽ không vượt quá số ngày này.
Trải qua một số chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này, Cao Phong đã có căn cơ tương đối ở thủ đô, cũng có được thế lực của mình.
Đồng thời, cũng đã hoàn toàn nổi tiếng.
Quan trọng hơn là, anh đã thông qua được những bài kiểm tra liên tục của Diệp Thiên Long, đáng để Diệp Thiên Long dốc hết sức ra tay trợ giúp.
Trong lòng Trọng Dương Bình biết rõ, rốt cuộc ngày lành của Cao Phong đã tới!
Chỉ một nhà họ Phạm, là cái thá gì?
Trên đường phố.
Cao Phong vẫn đang cô độc chờ xe.
Đôi khi chính là như vậy, lúc bạn không cần đón xe, xe taxi và xe buýt từng chiếc từng chiếc lướt qua nối tiếp nhau trước mặt bạn.
Nhưng vào lúc bạn cần nó, nó lại mãi không đến.
Tình huống lúc này chính là như vậy, Cao Phong đã đợi gần mười phút, vẫn không chờ được một chiếc xe taxi nào.
Thậm chí còn không có một chiếc xe nào chạy qua đường.
Anh thật sự không biết. Mấy người nọ kéo mình đến nơi nào đây, một nơi khỉ ho cò gáy vắng vẻ như thế.
Cao Phong chờ mãi không thấy xe, mà trên cơ thể lại còn đang truyền đến cảm giác đau đớn không dứt.
Cổ tay bị kéo lê đến mức rách da, còn có một số chỗ khác tụ huyết, gió lạnh thổi, không nhịn được mà hơi run rẩy.
Cao Phong có thể chất không tệ, nếu là người bình thường, sợ là đã không chịu được từ lâu.
“Cái nhà họ Diệp ở thủ đô, vậy mà cả nhà bị bệnh tâm thần?”
Cao Phong càng nghĩ càng cảm thấy trong lòng khó chịu, cứu tôi ra, sau đó ném đến nơi hoang vu không người ở để tôi tự sinh tự diệt, để làm gì?
Có điều, mặc dù bề ngoài Cao Phong tức giận bất bình, nhưng trong lòng thì liên tục nghĩ ngợi.
Tại sao nhà họ Diệp lại muốn giúp mình?
Thậm chí vì cứu mình ra, còn dùng mấy trăm người lính võ trang đầy đủ.
Cao Phong biết rõ mình có thân phận gì, nói trắng ra là con rơi của gia tộc nhà họ Cao ở Thành phố Đà Nẵng.
Cho dù bây giờ Cao Phong đã là chủ nhà nhà họ Cao, nhà họ Diệp cũng không cần phải làm như thế.
Bởi vì với địa vị của nhà họ Diệp, căn bản không cần phải nghĩ cách làm bạn với nhà họ Cao.
Nhưng bây giờ, tại sao Diệp Thiên Long lại ra tay cứu mình ra?
Theo Liễu Gia Bình nói là vì khu thương mại Kiên Thành vốn là sản nghiệp của nhà họ Diệp. Những vấn đề đó cũng do nhà họ Diệp để lại, Cao Phong chẳng khác gì là gặp tai bay vạ gió.
Diệp Thiên Long cũng là một người chính trực, không muốn để cho Cao Phong phải đổ vỏ, nên mới ra tay cứu anh ra.
Nhưng Cao Phong luôn cảm thấy, chuyện hẳn đơn giản như vậy.
Dù là thái độ của Diệp Thiên Long đối với mình, hay là lời nói của ông ta với mình đều làm cho Cao Phong cảm thấy, Diệp Thiên Long nhất định là đang có kế hoạch gì đó.
Nhưng, trước mắt Cao Phong cũng chỉ là suy đoán.
Diệp Thiên Long suy nghĩ như thế nào, Cao Phong thật sự không nghĩ ra nổi.
Suy nghĩ của nhân vật lớn không phải là thứ mà người bên ngoài có thể tùy tiện đoán được.
Về phần Diệp Thiên Long nói về con gái của ông ta, Cao Phong không hề nghĩ gì nhiều, câu đó chắc chắn là nói đùa.
Dù không phải là nói đùa, cũng không có thể đúng với anh.
Vứt bỏ Kim Tuyết Mai để đạt được quyền thế, Cao Phong thật sự không làm được những chuyện như vậy.
“Anh cố gắng hết sức cũng là để cho hai người điều kiện sống tốt hơn thôi.”
“Nếu vứt bỏ hai người để có được quyền thế, hai người đều không có ở đây, anh có được quyền cao chức trọng, thì có ích lợi gì?”