Chỉ thấy người bên Đức Khánh không ngừng ngã xuống, giống như cắt lúa mạch.
Binh bại như núi đổ!
Đám Đức Khánh bị đánh tơi bời, liên tục tháo chạy.
Người nào cũng không nghĩ tới, cuộc chiến cuối cùng này, vậy mà có thể dễ dàng nghiêng về một phía như vậy.
“Mẹ nó! Cường đạo Nam Cương yếu như vậy sao? Người của John cũng yếu như vậy à?”
Vu Chính Bình trợn to mắt, miệng không ngừng cảm thán.
“Bọn họ không yếu!” Ông Trần lạnh nhạt nói: “Là Cao Phong làm nền lâu như vậy, cố gắng bố trí lâu như vậy, mới có thể dẫn tới thuận lợi ngày hôm nay!”
“Lúc trước cậu ấy vất vả cày cấy gieo hạt, mà hôm nay là lúc thu hoạch.”
“Cho nên cường đạo Nam Cương không yếu, chỉ có thể nói Cao Phong quá mạnh, cái mạnh này không chỉ sức chiến đấu.”
Ông Trần nói ra những lời này, mọi người đều không ngừng gật đầu.
Mà Diệp Thiên Long, lại càng tán thành với những lời ông Trần nói.
Diệp Thiên Long từng nói với Trọng Dương Bình, mọi việc đừng chỉ nhìn bề ngoài.
Kết quả mà bạn nghĩ, có khả năng chỉ là làm nền thôi.
Chỉ có Diệp Thiên Long biết, Cao Phong vì ngày này, trả giá bao nhiêu cố gắng, im lặng làm nền bao nhiêu chuyện.
Từ ngày đầu tiên tiến vào Tam Giác Vàng lập tức bố trí, trải qua hơn một tháng, cuối cùng cũng ra tay toàn diện, bày ra kết cục kinh thiên.
Một chiêu đồ sát con rồng lớn như vậy, không ai có thể đỡ được.
“Rầm! Rầm!”
Binh sĩ bên cạnh Đức Khánh ngã xuống hàng loạt.
Nhân số giảm mạnh, từ hơn trăm nghìn người xuống dưới trăm nghìn người, rất nhanh lại bị mất hai mươi nghìn người nữa.
Mười lăm chiếc xe tăng, cộng thêm mười chiếc xe tăng của khối tập đoàn Phong Hạo, thì có hai mươi lăm chiếc!
Chỉ riêng những chiếc xe tăng này bắn đạn pháo ra, đều có thể giết vô số người.
Mà bên Cao Phong còn có hơn ba trăm nghìn thuộc hạ, cùng bạo phát tấn công, đó là chuyện khủng bố cỡ nào?
Trên cả chiến trường, gãy tay gãy chân đều thường xuyên thấy được.
Chảy ra vô số máu tươi, lại càng nhuộm một mảng lớn trên đất.
Mùi máu tươi xông vào mũi.
“Ngài Đức Khánh, chúng ta không xong rồi!”
“Không được, hỏa lực của chúng ta căn bản không dùng sức được, chỉ cần dám lộ diện, xe tăng sẽ bắn khu vực hỏa lực hạng nặng.
Mọi người không ngừng kinh hoàng, không ngừng la to.
Chiêu thức treo đầu dê bán thịt chó này của Cao Phong, khống chế được đội ngũ xe tăng của Đức Khánh, xem như kẹt chết mạch máu của bọn họ.
Bên Đức Khánh chỉ còn súng tiểu liên, pháo thủ và hỏa lực hạng nặng.
Chỉ cần dám lộ diện, hơn mười chiếc xe tăng sẽ nã pháo.
Hai mươi lăm đạn pháo cùng bắn xuống, là khái niệm gì?
Đó thực sự giống như thiên thạch từ trên trời rơi xuống, chỉ trong nháy mắt bắn chết một mảng lớn, trực tiếp tạo thành thương tổn diện tích rộng.
Đặt ở trong trò chơi, đây là thương tổn AOE, vừa chết là một mảng rộng.
Trực tiếp giết chết, không tiếp nhận bất cứ phản bác nào.
Chín mươi nghìn người, tám mươi nghìn người, sáu mươi nghìn người…
Ba trăm nghìn binh sĩ Phong Hạo, hoàn toàn giết đỏ cả mắt.
Cầm súng càn quét, họng súng không ngừng bắn ra đạn.
Cho dù bị thương, cũng nghiến răng chịu đựng, tiếp tục đồ sát.
Cao Phong không nói lùi, mỗi người bọn họ đều không lùi về sau nửa bước.
Vòng vây càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng nhỏ.
Mới đầu Đức Khánh còn kiêu căng phách lối, càng về sau thì kinh hãi, cho đến bây giờ thì trái tim như tro tàn.