“Giết!”
“Giết!!”
“Giết giết giết!!”
Cờ chiến được huy động, bốn phương tám hướng đều truyền tới tiếng gào thét chấn động đất trời.
Vô số chiến sĩ lần lượt xông ra, tay cầm vũ khí, hình thành nên một vòng tròn bao vậy khổng lồ.
Họ tiến thằng vào tầm bắn, không nói hai lời, thẳng thừng bắt đầu phóng lửa.
Bị đám cường đạo Nam Cương ức hiếp lâu như vậy, trong lòng mỗi một người bọn họ đều nín nhịn cơn giận cực lớn.
“Các anh em! Có thù tất phải báo, có oán phải báo oán!”
“Giết giết giết! Giết bọn họ không còn mảnh giáp nào, giết đến nỗi bọn họ phải khóc cha kêu mẹ thì thôi!”
“Giết sạch hết đám rác rưởi này!”
“Tách tách tách tách tách!”
“Cộc cộc cộc cộc cộc cộc!”
Tiếng gào thét phẫn nộ xen lẫn với tiếng khai hỏa của vũ khí, phóng thẳng lửa lên trời cao.
Vỗn dĩ còn có một góc nào đó yên tĩnh, lúc này đột nhiên ngạp tràn khói lửa, bay loạn tứ tung.
“Mẹ kiếp! Còn đánh! khối tập đoàn Vũ Nặc là đám phản nghịch, phản kích!”
“Nhanh nhanh! Triển khai đội hình lưng đối lưng, phản kích!”
Trong chớp mắt, những tên ngoại xâm Nam Cương loạn như cào cào.
Thế nhưng chung quy bọn họ vẫn đánh lại được không ít những người chiến sĩ này, vậy nên rất nhanh sau đó bọn chúng đã ổn định lại được sức mạnh.
“Các anh em, tôi đã nói rồi.”
“Khi không vui, đầu tiên hãy nhịn trước, sau đó hẵng khó chịu.”
“Bây giờ, thời điểm đó đã tới rồi, ra sức phát tiết ra cho tôi, hãy vùng lên đi!!”
Lời Cao Phong vừa dứt, lá cờ trong tay được phất xuống.
“Giết!!”
Bốn phương tám hướng, không ngừng có người xông ra.
Vừa bắt đầu, những tên cường đạo Nam Cương kia vô cùng xem thường đối thủ.
Bởi vì bọn chúng biết, liên minh Vũ Nặc thật ra chẳng có bao nhiêu người cả.
Nhưng lúc này, khi họ ngước mắt lên nhìn, xung quanh ùn ùn kéo đến những chiến sĩ mặc áo đen, nhìn một cái cũng không nhìn được rõ là bên nào nữa rồi!
Đám người Anh Vân không nhịn nổi mà nổi cả da gà.
“Các anh em, lên cho tôi!”
“Giết hết đám chó má này cho tôi, ai giết được nhiều, ông đây phong người đó làm tướng!”
Long Tuấn Hạo sờ cái đầu sáng bóng, sau đó dẫn người xông lên trên.
Trước đó, khi Cao Phong đưa rượu tới, anh đã gửi tin nhắn cho Long Tuấn Hạo.
Đám người Long Tuấn Hạo lập tức bắt đầu dốc toàn lực, đưa người bao vây xung quanh.
Điều mà bọn họ vốn đã bàn bạc là chuẩn bị chiến đấu theo kế hoạch tối hôm qua, lại đánh lần nữa.
Nhưng không ngờ gần đến lúc thì Cao Phong lại thay đổi chiến thuật, nhưng đám người Long Tuấn Hạo không hề do dự, lập tức xông ra tấn công. Các bạn chọn truyen3. one đọc để ủng hộ team ra chương mới nhé!
khối tập đoàn Phong Hạo cộng thêm liên minh Vũ Nặc, người của hai đại doanh cộng vào chắc chắn là hơn hai trăm nghìn người.
Lúc này, hai trăm nghìn quân tướng đang bao vây kín sáu mươi nghìn tên cường đạo Nam Cương.
Đừng nói là bọn họ vốn không đọ lại được với ố người của bên Cao Phong, cho dù có số lượng ngang nhau thì với đòn tấn công này, bọn chúng cũng đã mất đi thế lực rất lớn rồi.
“Mẹ nó! khối tập đoàn Vũ Nặc lấy đâu ra nhiều người như vậy?”
“Anh Vân, tên đầu trọc đó hình như là đại ca của liên minh Phong Hiên, trước đây tôi đã từng nhìn thấy anh ta rồi!”
“Xoẹt! Người của liên minh Phong Hiên sao lại giúp liên minh Vũ Nặc? Mẹ nó, chúng ta bị liên minh Vũ Nặc lừa rồi!”
“Bọn họ là một đám, bọn họ là một đám, mẹ nó nữa!”
Mãi cho tới lúc này, hàng ngàn tên cường đạo Nam Cương mới phản ứng được với mọi chuyện đang xảy ra, chúng không nhịn được mà mở mồm ra chửi bậy, sau đó bắt đầu phản kích.
Còn một vài tên Nam Cương thông minh đã lấy vũ khí ra, chuẩn bị liên hệ với bên Nam Cương kia.