Họ đã trải qua không biết bao nhiêu lần kiểm tra, bao nhiêu sự cạnh tranh, bao nhiên trận chiếu đấu, mới đủ tư cách có tên trong danh sách chiến binh dự bị này.
Vì vậy, sức mạnh chiến đấu của bọn họ là thứ mà đám hộ vệ của nhà họ Diệp không thể so sánh được. Đều đó cũng có nghĩa là, Cao Phong có thể hạ gục hàng trăm hộ vệ của nhà họ Diệp, nhưng ở trước những binh lính này, thì cơ hội thắng cuộc là không có.
Nhưng ông Trần lúc này, lại không thể tìm được lý do nào để từ chối cho thích hợp.
Bởi chính ông là người đã thăng quân hàm cho Cao Phong, vốn dĩ làm như vậy đã là vi phạm quy tắc rồi, nếu như còn tiếp tục bảo vệ cho cậu ta như thế này, bọn họ chắc chắn sẽ không thể phục rồi.
Đến lúc đó, không những có ảnh hưởng đến ông Trần, ảnh hưởng đến Cao Phong cũng, cũng vô cùng to lớn.
Vì thế, Vu Chính Bình làm như vậy, ông Trần chỉ có thể tạm thời duy trì sự yên lặng.
“Cao Phong, cậu có dám không?”
Người thanh niên dẫn đầu đó, bước lên một bước, thần thái kiên định.
“Dám cái mẹ gì! Anh Phong của chúng ta, thật tình là chưa có chuyện gì không dám.”
“Đến đây, để anh Tuấn Hạo của chúng tôi lên tiếp!”
Long Tuấn Hạo tính tình nóng nảy, không nói thêm, bước chân lên trước, trực tiếp đi về phía người thanh niên đó.
“Anh, anh không có tư cách làm đối thủ của tôi.”
Người thanh niên dẫn đầu đó cười lãnh đạm, lui về sau một bước.
Mà phía sau anh ta, lập tức có một tên chiến sĩ áo đen đi ra.
“Hứ!”
Long Tuấn Hạo dằn mặt, đột nhiên xông đến một cách điên cuồng.
“Đi chết đi!”
Thân hình của Long Tuấn Hạo lúc này vô cùng cường tráng, giống như một con báo đang săn mồi vậy.
Đợi đến lúc tiến lại gần chiến sĩ áo đen đó, bỗng nhiên nhảy vọt lên, bàn tay trong chốc lát nắm lại, đấm vào cổ của tên chiến sĩ đó.
“Bang!”
Trong tia chớp đá lửa, tên chiến sĩ đó bỗng nhiên giơ tay trái lên, đỡ trước người.
Nấm đấm của Long Tuấn Hạo, không nể tình mà đấm vào phần trên cánh tay trái của tên chiến sĩ này.
Nhưng, tên chiến sĩ đó lại không nhúc nhích tí nào, đánh trả lại một đấm.
“Xoạt!”
Long Tuấn Hạo vội vàng giơ tay lên đỡ, ăn một đấm của chiến sĩ này.
“Rầm rầm rầm!”
Dưới cú đấm đó, Long Tuấn Hạo bị đẩy lùi ba bước.
Thời khắc này, trong ánh mắt của Long Tuấn Hạo và Liễu Tông Trạch, đồng thời đều nghiêm trọng hẳn lên.
Mạnh thật!
Sức chiến đấu của những chiến sĩ này, mạnh đến khó tưởng.
Cao Phong thì hơi hí mắt, nhìn các động tác tiến công của người chiến sĩ đó.
“Không ngờ đến, trong đội binh này, cũng có sự tồn tại của võ sĩ nữa!”
“Nhưng mà, đây cũng không phải là chuyện hiếm hoi gì.”
Trong lòng Cao Phong âm thầm suy nghĩ.
Anh có thể nhìn ra, chiêu thức ra tay của chiến sĩ này, thấp thoáng có hình bóng của võ thuật.
Điều này nói rõ người huấn luyện bọn họ, nhất định là một người võ sĩ.
“Lên! Đánh lại!”
Long Tuấn Hạo nhổ nước bọt ra, xông đến phía trước một lần nữa.
Lần này, tốc độ tấn công của Long Tuấn Hạo rất nhanh, sức lực cũng rất khủng bố.
Không đến một phút, người chiến sĩ đó bị đánh đổ xuống đấtt, không thể không nhận thua ngay tại đó.
“Tiếp tục thêm ba người nữa!”
Người thanh niên dẫn đầu đó quát mắng một tiếng, ra lệnh ngay lúc đó.
“Xoạt xoạt xoạt!”
Trong đoàn người, lập tức có ba chiến sĩ thần thái kiên nghị bước ra.