“Cho nên, tôi bằng lòng chờ.” Ánh mắt của Kim Tuyết Mai vô cùng kiên định, tràn ngập vẻ tín nhiệm đối với Cao Phong.
Dựa vào trí thông minh của Kim Tuyết Mai, đường nhiên cũng hiểu rất nhiều chuyện, nhìn ra một vài dấu vết.
Có điều, trước kia cô không bằng lòng tiếp nhận, không muốn suy nghĩ nhiều, không muốn tình cảm của cô và Cao Phong xen lẫn những thứ khác vào.
Cô chỉ cần biết là Cao Phong yêu mình, cô cũng yêu anh là đủ rồi.
Giám đốc Phùng không nói gì thêm, chỉ thẩm chúc phúc cho hai người trong lòng. “Lắng nhà lằng nhằng gì vậy? Lên xe thôi.”
Cao Phong quay đầu, chỉ vào xe điện, nói với Kim Tuyết Mai. “Em… anh!” Kim Tuyết Mai bi Cao Phong bất thình linh hô lên, có chút bối rối.
Ba năm qua, Cao Phong đã bao giờ dùng giọng điệu thế này để nói chuyện với cô?
Giám đốc Phùng đứng cạnh không nhịn được phì cười, nói: “Chủ tịch Kim, cô và tổng giám đốc cùng về đi, tôi sẽ lái xe về.”
Kim Tuyết Mai trừng mắt nhìn Cao Phong một chút, sau đó vẫn ngoan ngoãn tới trước mặt anh, ngoi lên xe điện,
“Nói với em lần nữa, không cần một như vậy, em muốn, một câu thôi là có thể cho em!” Cao Phong cũng không quay đầu lại mà lái xe điện, chờ Kim Tuyết Mai về công ty.
Nghe được giọng điệu bá đạo của Cao Phong, trong lòng Kim Tuyết Mai bỗng nhiên sinh ra một cảm xúc khó hiểu, giống như là cảm giác an toàn. “Nói với em lần nữa, không cần một như vậy, em muốn, một câu thôi là có thể cho em!” Cao Phong cũng không quay đầu lại mà lái xe điện, chờ Kim Tuyết Mai về công ty.
Nghe được giọng điệu bá đạo của Cao Phong, trong lòng Kim Tuyết Mai bỗng nhiên sinh ra một cảm xúc khó hiểu, giống như là cảm giác an toàn.
“Biết rồi!” Kim Tuyết Mai nhẹ nhàng đưa tay ra ôm lấy phần eo của Cao Phong, rồi dán một bên mặt vào sau lưng anh.
Sự cường thế lúc trước của Cao Phong đã biến mất chẳng còn một chút kể từ khi anh bị Kim Tuyết Mai ôm rồi, anh dứt khoát ngậm miệng lại không nói thêm gì nữa.
Kim Tuyết Mai cũng không hề nhắc tới chuyện vừa rồi, cô cũng không tiếp tục hỏi Cao Phong làm chuyện này như thế nào.
Dường như giữa hai người đã tạo thành một loại ăn ý, một loại ăn ý không hỏi không nói mà chỉ lẳng lặng cho đợi kết quả.
Dường như ở giữa hai người chi cách một tâng giấy mỏng manh, rõ ràng chỉ cần đưa tay ra là có thể dễ dàng xé rách, nhưng cả hai người đều không hề nóng vội, họ đều đang chờ tổng giấy kia bị tình yêu nồng nhiệt làm cho tan vỡ.
Kim Tuyết Mai vốn cho rằng chuyện của công ty Minh Trạch tới đây là kết thúc được.
Về sau cô mới biết, đó chi là mới bắt đầu.
Tập đoàn Bắc Liễu xày ra biến động kinh người chi trong vòng một ngày.
Công ty Minh Trạch là công ty con dưới trước tập đoàn Bắc Liễu, khi ho mất đi sự ủng hộ về tài chính từ tập đoàn Bắc Liễu thì trực tiếp tuyên bố phá sản.
Không chỉ có như thế, Tôn Bảo Minh, người đại diện pháp lý của công ty còn phải bồi thường số tiền tổn thất rất lớn, trực tiếp lưu lạc đầu đường xó chợ.
Cái này cũng chưa tính là gì, Tôn Trình Tông, cổ đông của tập đoàn Bắc Liễu cũng bị sa thải khỏi tập đoàn.
Tiếp theo đó tập đoàn Bắc Liễu bắt đầu tiền hành cắt giảm biên chế, những nhân viên bị đuổi việc đều là đàn em của Tôn Trình Tông cả.
Cùng lúc đó, tất cả công ty con do Tôn Trình Tông phụ trách đều bị tập đoàn Bắc Liễu rút hết tài chính vé, sup đổ trong vòng một đêm.
Chỉ vẻn vẹn mỗi một công ty Minh Trạch thì còn chưa làm người khác chú ý lầm. Nhưng gần tám công ty con đều bị Tập Đoàn Bắc Liễu từ bộ chỉ trong vòng một ngày, bởi vậy mới đưa tới sự chủ ý của rất nhiều người.
Mọi người đều đang suy đoán, Tập Đoàn Bắc Liễu này đang muốn chơi trò gì đây.
Nhìn cách làm của Tập Đoàn Bắc Liễu tàn nhẫn như thể thì chắc chắn ông Tôn Trình Tông kia đã làm ra việc gì khiến lòng người phẫn nộ lắm nhỉ?
Gần đây Tập Đoàn Bắc Liễu phát triển rất thuận lợi ở thành phố Hà Nội, nhày lên thành dòng họ đang có danh tiếng cao nhất trong thành phố còn bắt đầu hợp tác với bất động sản Phong Mai, bởi thế nên không cần nghi ngờ thực lực của bọn họ.
Cho nên trong lúc nhất thời, toàn bộ người có dính líu quan hệ với Tôn Trình Tông ở thành phố Hà Nội này đều vội vàng phùi sạch quan hệ, không dám giúp chút gì.
Cho dù năng lực bàn thân của Tôn Trình Tông cũng rất khá, nhưng không có bất cứ công ty nào dám tuyển ông ta.