Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong - Kim Tuyết Mai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2297


“Bộp!”


Trần Tùng Sơn hung hăng vỗ đùi một cái, nói: “Mẹ, thím ba, người bạn trai này của Ngọc Tâm thật đúng là giàu có!”


Phùng Phương Huyền buồn bã gật đầu, gia đình họ nhận được một số tiền bồi thường phá dỡ lớn nên bà ta vẫn nghĩ rằng bao nhiêu tiền đó cũng đủ cho gia đình họ sống cả đời.


Kết quả hôm nay bà ta đã nhìn thấy, hơn 72 tỷ đồng thì cũng chẳng qua là tiêu hao trong một ngày của Cao Phong.


Loại khoảng cách này khiến Phùng Phương Huyền, người vốn rất thích so sánh, không còn sinh ra một chút cảm giác so sánh nào nữa.


Nếu mà sự chênh lệch của bọn họ với Cao Phong là rất ngắn thì bọn họ sẽ đố kị, sẽ nghĩ cách để đuổi kịp.


Nhưng khi khoảng cách giữa Cao Phong và họ là một thế giới, tất cả những gì họ còn lại là nhìn lên rồi thán phục.


Vương Ngọc Hoa luôn bị người ta coi thường, hôm nay cũng có thể được coi là hãnh diện một lần.


Tuy nhiên, trên khuôn mặt bà ta không có một chút phấn khích nào.


“Ha ha, các người không biết chứ gì, đây là em rể của tôi!”


Trần Tùng Sơn vốn không nói gì lập tức bước tới nói với những người xung quanh: “Em rể của tôi không thiếu tiền, cậu ta chỉ thích lựa chọn cẩn thận một chút thôi, kết quả là khiến các người hiểu lầm.”


Lúc này, Trần Tùng Sơn đã hoàn toàn quên mất lúc đầu anh ta chính là người muốn kéo dài khoảng cách với Cao Phong nhất. Ngậm miệng một tiếng em rể, há miệng một tiếng em rể, gọi vô cùng thân thiết.


Cao Phong khẽ lắc đầu, lấy điện thoại ra gửi một tin nhắn, sau đó ngẩng đầu lên.


Cao Phong không quan tâm đến lời nói của Trần Tùng Sơn, trong khi những người xung quanh không ngừng gật đầu.


Nếu như Cao Phong không có khả năng chi trả, thì quả thực là sẽ bị đuổi đánh ra khỏi trung tâm thương mại showroom ô tô.


Nhưng bây giờ người ta đã quẹt thẻ đóng gói hết rồi, bọn họ ai dám nói gì nữa chứ?


“Anh Phong, đợi lát nữa, tôi chuẩn bị lễ giao xe cho anh.”


Giám đốc bán hàng trông rất hào hứng vì đã bán được ba chiếc Rolls-Royce cùng một lúc, điều này chưa từng xảy ra trước đây.


Chỉ một giao dịch đã lên tới hơn 72 tỷ đồng, quý này ông ta chắc chắn là quán quân về doanh số bán hàng của toàn thủ đô.


Cao Phong muốn từ chối, nhưng sau khi kiểm tra thời gian trên điện thoại, anh liền gật đầu đồng ý.


Nhìn thấy cái gật đầu của Cao Phong, giám đốc bán hàng nhanh chóng kêu người đi chuẩn bị.


Người thì trang trí xe, chuẩn bị bắn pháo hoa, trông rất sinh động.


Cao Phong và những người khác được đưa đến phòng chờ VIP, họ được phục vụ trà thơm.


Trần Tùng Sơn vô cùng giảo hoạt, một tiếng lại một tiếng em rể không ngừng kêu Cao Phong, giống như cùng Cao Phong có quan hệ rất thân thiết vậy.


Trần Ngọc Tâm thấy Cao Phong không nói, cũng không giải thích.


Dù sao người có thân phận Cao Phong sau này sẽ không có giao du với bọn họ nữa cho nên hiểu lầm thì cứ hiểu lầm thôi.


Đúng lúc để bọn họ hiểu nhầm, để sau này không vần giới thiệu đối tượng cho cô ấy nưa


“Con trai, đừng lộ liễu như vậy…” Phùng Phương Huyền kéo Trần Tùng Sơn và nhỏ giọng nhắc nhở.


Bà ta cảm thấy lúc trước bọn họ xem thường Cao Phong, nhưng mà khi Cao Phong bỏ ra 72 tỷ bây giờ lại nhiệt tình thì có phần không thích hợp.


Nhưng Trần Tùng Sơn không quan tâm chút nào.


“Mẹ, mẹ thì biết cái gì? Cao Phong mua bốn chiếc xe, làm sao anh ta có thể lái hết bốn chiếc xe chứ? Nhất định phải có một chiếc cho chúng ta.”


“Con đã nghĩ kỹ rồi, con muốn chiếc Phantom đó, ha ha.”


Trần Tùng Sơn thấp giọng nói nhỏ vào tai Phùng Phương Huyền.


Phùng Phương Huyền nghe xong thì sửng sốt, gật đầu lia lịa, cảm thấy rất có lý.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK